Lúc này, Tô My bước ra từ phía sau Hoa Anh Kiệt, lạnh lùng nhìn Diệp Phong, nghiêm nghị nói:
“Diệp Phong, tôi khuyên cậu nên biết điều chút, thành tâm nhận lỗi đi! Nếu không, dựa vào gia cảnh của cậu, Anh Kiệt có thể bóp chết cậu dễ như nghiền nát một con kiến!”
“Hừ… Tô My, cậu đừng tự phụ nữa!”
Diệp Phong bình tĩnh nói: “Hôm nay tôi chỉ muốn yên tĩnh ăn một bữa cơm, không muốn tính toán những chuyện các người đã làm với tôi trong một năm qua. Nhưng bây giờ các người lại hung hăng ép người quá đáng, nếu đã vậy thì tôi sẽ thể hiện cho các người xem!”
“Thể hiện? Ha ha ha…”
Tô My cười lớn như nghe thấy trò đùa nào đó, hằn học nói:
“Thể hiện cũng cần có bản lĩnh, một tên lưu mạnh đi chiếc xe đạp tồi tàn, quần áo không nổi trăm nghìn như cậu thì thể hiện cái gì chứ?”
Nghe Tô My mắng chửi, Diệp Phong cau mày, không nói gì nữa.
Chửi nhau với loại phụ nữ điên rồ này sẽ chỉ hạ thấp bản thân mà thôi.
Diệp Phong rút điện thoại ra, gọi cho Đổng Minh Nguyệt: “Chị Minh Nguyệt, tôi đang ở sảnh tiệc tầng hai, gặp chút rắc rối!”
“Cái gì?”
Đầu bên kia điện thoại lập tức truyền đến tiếng sốt sắng của Đổng Minh Nguyệt: “Ông chủ, tôi sẽ đến ngay!”
...
Diệp Phong cúp máy, đám người xung quanh lại nhìn cậu như một tên ngốc.
“Tên rẻ rách này còn có thể gọi cứu viện tới sao?”
“Hừ! Tên nhãi này còn không biết rõ mình ở đâu, nói là sảnh tiệc tầng hai thì ai mà hiểu được!”
“Tôi nghĩ cậu ta chỉ đang làm bộ làm tịch mà thôi, có lẽ còn không gọi cuộc nào!”
Hoa Anh Kiệt lúc này vô cùng kiêu ngạo, trong lòng cảm thấy rất tự tin.
Hắn nghĩ một nhân vật nhỏ như Diệp Phong thì sao có thể quen được nhân vật lớn?
Từng giây từng phút trôi qua, trong sảnh tiệc không hề có tiếng động nào, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Diệp Phong.
Diệp Phong vẫn chắp tay sau lưng khóe miệng mang theo nụ cười nhạt, không hề hoảng sợ chút nào.
Mấy phút sau, Hoa Anh Kiệt đã mất kiên nhẫn, lạnh lùng nhìn Diệp Phong nói:
“Này thằng nhãi, cậu đang lừa tôi sao? Nếu cậu tìm được người giải quyết chuyện này thì tôi sẽ liếm rượu trên mặt đất!”
“Được, nói lời thì phải giữ lời!” Diệp Phong lạnh lùng nói.
Hoa Anh Kiệt nói tiếp: “Đương nhiên… điều kiện này phải tương đồng! Nếu cậu không làm được thì ngoại trừ việc quỳ lạy, cậu còn phải liếm rượu sạch trên mặt đất, không được bỏ sót giọt nào!”
“Không thành vấn đề!”
Diệp Phong vừa dứt lời, ngoài sảnh tiệc truyền đến tiếng vang.
“Cộc!”
“Cộc!”
“Cộc!”
Tiếng giày cao gót của phụ như vang lên trong sự yên lặng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!