Diệp Phong ho khan một tiếng, nói: “À... Cô Mi Nhi, chuyện vừa rồi coi như là lỗi của tôi! Bây giờ cũng không còn sớm nữa, hay là... Tôi đưa cô trở về nội thành nhé!”
Không ngờ lời nói của Diệp Phong lại kích thích dây thần kinh nhạy cảm của Tần Mi Nhi, cô ta nghiến răng nghiến lợi hét lên:
“Hừ... Đồ lưu manh thối tha, đã đến lúc này rồi, mày đừng giả vờ làm người tốt nữa! Không phải mày muốn làm ‘gì đó’ với tao sao? Tới luôn đi... Bà đây coi như bị chó cắn!”
Vừa nói, Tần Mi Nhi đột nhiên thả hai tay đang nắm lấy áo khoác da ra, cô ta không thèm để ý tới cảnh xuân trắng như tuyết bị lộ ra bên ngoài, ngẩng đầu ưỡn ngực, đôi mắt to nhìn chằm chằm Diệp Phong, như thể một chiến sĩ cách mạng đang đối mặt với kẻ thù, dáng vẻ không sợ chết!
Thấy cảnh này, Diệp Phong không biết nên khóc hay nên cười.
Bất đắc dĩ, cậu kiên nhẫn giải thích với Tần Mi Nhi:
“Cô Mi Nhi, thật sự chỉ là hiểu lầm... Ngay từ đầu tôi không có ý định muốn vô lễ với cô, tôi chỉ muốn cô xin lỗi mà thôi! Bây giờ tôi không cần cô xin lỗi nữa, giữa chúng ta coi như xóa bỏ toàn bộ...”
Diệp Phong nói đến mức miệng lưỡi sắp rách cả ra, nhưng trên mặt Tần Mi Nhi vẫn đầy vẻ không tin, ánh mắt càng thêm lạnh như băng.
“Cô Mi Nhi, cô dây dưa với tôi hoài cũng không phải chuyện tốt! Hơn nữa mô tô của cô bị hỏng rồi, bây giờ bộ dạng của cô như thế này... Nếu ở trên đường cô gặp phải người xấu, thì sẽ rất rắc rối!”
“Vù!”
Ngay lúc đó, một cơn gió lạnh thổi qua.
Mặc dù bây giờ là mùa xuân, nhưng nhiệt độ trên núi vào ban đêm vẫn hơi lạnh.
Hơn nữa Tần Mi Nhi ăn mặc quá mỏng manh, quần áo gần như không đủ che thân, cô ta rùng mình run rẩy đứng lên.
Diệp Phong thấy vậy lập tức cởi áo sơ mi của mình ra, lộ ra cơ thể cường tráng, sau đó đưa áo sơ mi cho Tần Mi Nhi.
Thấy hành động này của cậu, trong đôi mắt xinh đẹp của Tần Mi Nhi hiện lên vẻ phức tạp, trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ mình thật sự hiểu lầm người này sao?
Do dự một lúc, Tần Mi Nhi mặc chiếc áo sơ mi lên người để che cơ thể lại.
Ngay sau đó, Diệp Phong đột nhiên cúi người xuống, một tay đặt ở sau lưng cô ta, một tay nhấc chân cô ta lên, bế cô ta lên theo kiểu ôm công chúa, sải bước đi về phía nội thành.
"A!"