“Thế nào, cảm giác đột phá cảnh giới rất tốt đúng không?” Tâm trạng Lưu Ly đã bắt đầu minh mẫn trở lại, khó có khi chọc ghẹo ai.
“Đột phá?” Trần Gia Bảo lắc đầu, cảm nhận tình trạng trong cơ thể rồi nói: “Tu vi đúng là tăng lên rồi, nhưng không có phá cảnh giới.”
“Không có? Sao lại như vậy được, rõ ràng anh đã đột phá từ cảnh giới Tông Sư trung kỳ lên cảnh giới Tông Sư hậu kỳ.” Lưu Ly nghi ngờ khó hiểu.
“Theo cảnh giới của võ đạo mà nói, tu vi của tôi bây giờ đã ở giai đoạn Tông Sư hậu kỳ, nhưng với công pháp tu luyện của bản thân tôi mà nói thì chưa hề đột phá cảnh giới.” Trần Gia Bảo nói, giảng giải lại một lần “Tiên Vũ Hợp Tông Quyết” mà bản thân đã tu luyện.
Theo phân cách cảnh giới trong “Tiên Vũ Hợp Tông Quyết”, hiện giờ anh đang ở trên đỉnh của cả hai tầng tiên võ, đến lúc đó e rằng cảnh giới truyền kì bình thường cơ bản không phải đối thủ của anh.
Đương nhiên rồi, tuy rằng chỉ cách cảnh giới ba tầng tiên võ còn một bước nhưng muốn bước qua thì thật sự trăm ngàn gian khó!
“Trên thế giới có một công pháp thần kì như vậy sao? Tổng cộng chín tầng cảnh giới, chỉ mới đến tầng thứ hai mà đã đến cảnh giới Tông Sư hậu kỳ cực mạnh, hơn nữa còn có thể vượt cấp khỏi Truyền Kỳ sơ kỳ. Thế giới này rộng lớn như vậy, quả nhiên là không chuyện gì kì lạ mà không có, thật sự không biết đợi đến khi anh tu luyện đến tầng chín thì sẽ mạnh đến mức nào nhỉ?”
Lưu Ly hơi hơi rung động, tuy rằng thời gian quen biết Trần Gia Bảo không dài nhưng Trần Gia Bảo đã làm cô ấy kinh ngạc không ít lần, giống như trên người Trần Gia Bảo đếm không hết những báu vật, mỗi khi mở ra một tầng sương mờ mới thì cũng đếu làm cô ấy kinh ngạc không ngừng.
Bất giác, trong trái tim như tháp lưu ly thuỷ tinh của Lưu Ly bỗng sinh ra một chút tò mò với Trần Gia Bảo, muốn hiểu rõ Trần Gia Bảo hơn nữa.
Trần Gia Bảo “khiêm tốn” cười nói: “Quá khen rồi, tôi bây giờ làm sao có thể so với cô chứ. Cô chỉ cần một bước mà thôi, sau khi bước qua “Cảnh giới Tiên Thiên” trong truyền thuyết thì gần như đã có thể trở thành thần tiên trong truyền thuyết rồi.”
“Sao mà dễ như thế được? Hơn nữa đạt tới cảnh giới đó cũng không tuyệt vời như trong tưởng tượng của anh đâu, thậm chí có thể nói rằng sau khi đạt tới nó, cũng chỉ mới là bắt đầu khác mà thôi.” Lưu Ly lắc đầu cười.
“Chỉ mới bắt đầu? Ý cô là gì?” Trần Gia Bảo kinh ngạc hỏi. Tin này với anh mà nói khá có tính công kích, dù gì theo phân cách cảnh giới trong võ đạo, cảnh giới Tiên Thiên đã là tồn tại mạnh nhất trong truyền thuyết rồi.
Lưu Ly không muốn nói thêm, hơi hơi do dự rồi mới nói với ý như có như không: “Với thực lực trước mắt của anh mà nói, những tin tức này anh biết hơi sớm, đợi sau này anh đạt đến cảnh giới rồi thì tự nhiên sẽ hiểu.”
Mấy ngày tiếp theo tuy rằng thương thế Trần Gia Bảo đã hồi phục, hơn nữa thực lực đã vượt đến giai đoạn Tông Sư hậu kỳ, đã có thể tự bảo vệ chính mình. Tuy nhiên thế nào đi chăng nữa thì cho dù là anh hay Lưu Ly đều lựa chọn tiếp tục ở lại trong sơn cốc, đợi cho Lưu Ly phục hồi vết thương.
Những ngày ở đây, bọn họ cùng đồng ý với nhau rằng: Trần Gia Bảo giúp Lưu Ly đoạt lại phật cốt xá lợi, nhưng điều kiện là tu vi của Trần Gia Bảo bắt buộc phải đột phá đến cảnh giới Truyền Kỳ mới được, đây là giới hạn cuối cùng của Lưu Ly!
Nội địa Việt Nam, một ngọn núi cao dựng đứng lên mây, một giáo phái cổ xưa bí ẩn ẩn mình giữa các đỉnh núi đã được lưu truyền gần một nghìn năm.
Nơi này chính là Ngô Uyển Tông.
Vào lúc này, trong đình viện yên tĩnh phía sau núi có tre trúc đung đưa và hương hoa thơm ngát.
Đạm Đài Thái Vũ một mình ngồi xếp bằng trong gian phòng trúc bên trong đình viện, đặt một thanh trường kiếm thu thủy ngang trên đầu gối, một vài giọt mồ hôi còn đọng lại trên vầng trán và chóp mũi trắng tinh, bên trong phong thái xinh đẹp thanh tú mang theo một sợi khí khái hào hùng bừng bừng.
Trên chiếc bàn trước mặt cô ta có một lư hương xi mạ vàng, sợi khói cuộn tròn, hương thơm êm đềm vượt thời gian khiến người ta thanh tịnh sảng khoái.
Chỉ là vào lúc này, cô ta hơi kinh ngạc.
Trước đây không lâu cô ta còn đang tu luyện một bộ kiếm pháp có uy lực cực mạnh, sau khi tự tin học xong bộ kiếm pháp kia, tự tin có thể giết chết được Trần Gia Bảo trong trận quyết chiến cùng với Trần Gia Bảo ba năm sau thì có một đàn chị chạy đến nói với cô ta rằng ông Liễu Thành Phùng đã về núi, đang tắm rửa thay quần áo, bảo cô ta đến phòng trúc đằng sau núi chờ.