Trương Minh Tuyền lập tức nhìn ống tay áo của mình, cơn giận trong mắt bộc phát, ông ta đường đường là cường giả cảnh giới Truyền Kỳ lại bị một kẻ ở cảnh giới Tông Sư cắt rách ống tay áo thì đúng là vô cùng nhục nhã!
Vậy mà Trần Gia Bảo lại âm thầm lắc đầu, anh vốn cho là một kiếm có thể đâm thủng Thiên Linh Cốt của Trương Minh Tuyền, đáng tiếc đến giây cuối cũng vẫn bị Trương Minh Tuyền phát hiện, từ đó thất bại trong gang tấc.
“Xem ra, muốn đánh bại một vị cường giả cảnh giới Truyền Kỳ thật sự không phải là một chuyện dễ dàng.”
Trong lòng Trần Gia Bảo thất vọng.
Nếu để cho người khác biết suy nghĩ của Trần Gia Bảo lúc này thì sẽ không thể không hộc máu tại chỗ, nếu chuyện một người có trình độ tu luyện ở cảnh giới Tông Sư có thể cắt rách ống tay áo một vị cường giả cảnh giới Truyền Kỳ truyền đi thì tuyệt đối sẽ dẫn tới một trận chấn động, vậy mà Trần Gia Bảo còn không hài lòng.
Liễu Thành Phùng luôn luôn chú ý tình hình bên Trần Gia Bảo, sau khi gã thấy cảnh tượng đó thì không khỏi ngạc nhiên, bởi vì Trần Gia Bảo luôn có thể mang đến cho gã sự ngạc nhiên nên gã mới càng muốn cướp đoạt Xá lợi Phật cốt để cho cô chủ Đàm Minh Y Thanh tìm hiểu, nếu không tình hình của cô chủ Đàm Minh Y Thanh ở trong trận quyết chiến ba năm sau sẽ rất đáng lo.
Dĩ nhiên điền kiện trước tất cả là hôm nay Trần Gia Bảo có thể sống trong trận kịch liệt ở Núi Yên Tử.
Chiêu thức của Tiếm Tiên?
Trương Minh Tuyền rất ngạc nhiên. Tuy là lần đầu nghe nói trên đời có kiếm thuật như vậy nhưng nếu Liễu Thành Phùng đã đặc biệt nhắc nhở thì không nên coi thường uy lực của “Trảm Nhân Kiếm” này.
Nhưng trong tình huống hiện tại, đầu tiên Trần Gia Bảo bất ngờ thay đổi chiêu thức làm ông ta không kịp trở tay, thứ hai là “Trảm Nhân Kiếm” quá khác thường khiến Trương Minh Tuyền muốn né cũng không thể né kịp “Trảm Nhân Kiếm”.
Một mối đe dọa đến sự sống và cái chết bao trùm Trương Minh Tuyền.
Gần như ngay trong khoảnh khắc, sát khí trong mắt Trương Minh Tuyền bùng cháy, nào còn để ý đến lời hứa hẹn trước đó? Chân trái đập trên mặt đất dùng thế lui về phía sau của cơ thể lại. Tiếp đó hét lên một tiếng, ngón tay phải như đao lật lên từ phía dưới chỉ trong chớp mắt, mang theo đao khí vô biên vô tận chém về phía “Trảm Nhân Kiếm” của Trần Gia Bảo!
Một đao này cực kỳ mạnh mẽ, khơi dậy nguồn năng lượng mãnh liệt đánh thẳng tới làm hai mắt của Trần Gia Bảo đau rát.
Đòn đánh toàn lực của một cường giả Truyền Kỳ chắc chắn không phải thứ mà người trong cảnh giới Tông Sư có thể chống lại được. Tuy nhiên Trần Gia Bảo vẫn cắn răng ngoan cường, không những không muốn rút lui mà chân khí trong cơ thể vẫn tiếp tục chảy vào “Trảm Nhân Kiếm”.
Tức khắc, màu sắc trên “Trảm Nhân Kiếm” càng trở nên đỏ tươi, sấm sét càng dày đặc, khí thế cũng càng thêm cuồng bạo.
Ngay sau đó, “Trảm Nhân Kiếm” màu đỏ va chạm với đao khí màu trắng tạo nên tiếng vang chói tai. Chỉ nghe thấy một tiếng “Ầm” vang dội, cát bay tứ tung, mặt đất nổ tung sâu tới năm mét tạo nên hố hình tròn dài sáu thước. Khí lực vô biên tiếp tục quét qua như cuồng phong.
Dưới cơn chấn động, máu trong người Trần Gia Bảo cuộn trào. Anh kêu khẽ một tiếng, nôn ra một ngụm máu đỏ tươi. Thân thể cùng lúc bay ngược về phía sau, nặng nề ngã xuống đất cách đó mười mét, hiển nhiên đã bị thương không nhẹ.
Dù Lưu Ly đang một đánh ba nhưng vẫn luôn chú ý đến tình hình của Trần Gia Bảo, khi vừa nhìn thấy cảnh này cô ấy lập tức kinh hoàng kêu lên. Giữa hai lông mày hiện lên sự lo lắng, cô ấy muốn bước tới để kiểm tra tình hình của Trần Gia Bảo nhưng lại đang bị ba người Tôn Khai Sơn, Liễu Thành Phùng và Hoàng Thiên Ý tấn công dữ dội. Mặc dù cô ấy vẫn dựa vào sức mạnh của thần kiếm để hóa giải công kích của đối phương lần nữa nhưng dần dần cô ấy đã rơi vào thế phòng nhiều công ít, chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ mình mà thôi. Nào còn cơ hội để kiểm tra tình trạng của Trần Gia Bảo?
Liễu Thành Phùng thở phào nhẹ nhõm. Lúc đầu ở trên núi Hồng Lĩnh, chuyện Trần Gia Bảo chỉ dựa vào cảnh giới Tông Sư mà lại có thể bức gã phải lui đã để lại ấn tượng sâu sắc về “Trảm Nhân Kiếm” trong lòng gã. Gã sợ trong phút chốc Trương Minh Tuyền không chú ý sẽ bị “Trảm Nhân Kiếm” của Trần Gia Bảo thừa cơ chiếm lợi.