Hứa Vân Phong ở bên cạnh còn chưa bị lôi ra ngoài, thấy Hồng Liên được Trần Gia Bảo thả ra, vội vàng hét lớn: “Hồng Liên, cô mau chóng xin ngài Trần bỏ qua giúp tôi, nhà họ Hứa chúng tôi tuyệt đối sẽ… “
Bỗng nhiên, anh ta còn chưa kịp nói xong, Tưởng Đức Lâm đã xông đến trước mặt: “chát chát chát”
giáng cho anh ta ba cái tát vào mặt, khiến hai má của Hứa Vân Phong sưng đỏ, hai mắt choáng váng, ông ta cười lạnh: “Con mẹ nó, ở trước mặt ngài Trần, nhà họ Hứa ở thành phố Thanh Lạc các người được coi là cái thá gì? Hai bọn mày còn ngây người ra đó làm gì, còn không nhanh lôi người đi, làm chậm trễ lời dặn dò của ngài Trần, cẩn thận tôi đánh gãy chân chó của bọn mày.”
Hai người đàn ông to cao lực lưỡng bên cạnh kích động phản ứng lại, không dám chậm trễ, túm lấy hai chân của Hứa Vân Phong lôi ra ngoài.
Hồng Liên đứng bên cạnh, trong khi toàn bộ sự việc xảy ra cũng không liếc mắt nhìn Hứa Vân Phong, dường như anh ta có chết hay không cô ta cũng không quan tâm.
“Ngài Trần, sau đây điều tôi muốn nói rất quan trọng, hơn nữa còn mang lại lợi ích cực kỳ lớn cho anh và nó cũng liên quan đến đời tư của tôi nên tôi không muốn để người thứ ba biết việc này, chúng ta có thể đến chỗ khác nói chuyện không? ” Hồng Liên liếc trái phải, ánh mắt dừng lại trên người Tô Ánh Mai.
Tuy rằng cô sớm đã nghe nói Tô Ánh Mai của “Hòa Bình song kiều” vô cùng thanh tú, nhưng đến khi gặp mặt, nhìn tận mắt mới thấy dung mạo Tô Ánh Mai đúng là tuyệt đỉnh khiến cô không khỏi hơi ngơ ngác.
Trần Gia Bảo trầm ngâm, nói thật, anh cực kỳ hứng thú với lời mà Hồng Liên muốn nói, vì vậy gật đầu đáp: “Được.”
Hồng Liên sắc mặt không đổi, dường như phản ứng của anh ta đã nằm trong dự liệu của cô.
Tưởng Đức Lâm vội vàng nói: “Ngài Trần, nhà hàng này có một phòng riêng, tôi sẽ bảo người phục vụ đưa ngài đến đó.”
Trần Gia Bảo gật đầu, nhìn thẳng sang Tô Ánh Mai, có chút áy náy nói: “Em đợi anh một chút, sau khi anh làm xong việc sẽ quay về ăn cơm cùng em.”
Tô Ánh Mai dịu dàng lắc đầu, như một người vợ hiền thảo đáp: “Em đợi anh.”
Trần Gia Bảo cười, trong lòng, tâm trạng cũng trở nên tốt đẹp hơn, đi theo người phục vụ, dẫn Hồng Liên đến căn phòng cũng được coi là yên tĩnh.
Sau khi người phục vụ đi ra, trong căn phòng này cũng chỉ còn lại Trần Gia Bảo và Hồng Liên.
Trần Gia Bảo tự mình ngồi ghế giữa phòng, đánh giá Hồng Liên từ trên xuống dưới, thậm chí chóp mũi anh còn ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt trên người Hồng Liên phảng phất thoảng qua.
Tất nhiên, mặc dù anh rất thưởng thức vẻ đẹp của Hồng Liên, nhưng sắc mặt của Trần Gia Bảo vẫn lạnh nhạt như trước: “Bây giờ cô có thể nói được rồi chứ, tại sao lại bảo Hứa Vân Phong nhắm vào tập đoàn Nhiên Ái, lẽ nào cô không biết quan hệ giữa tôi và Tô Ánh Mai sao?”
“Tôi tất nhiên biết điều đó, tổng giám đốc Tô Ánh Mai là vợ chưa cưới trên giấy trắng mực đen của ngài Trần, hơn nữa trước đó, khi quỷ y môn Phương Hòa Nhiên bắt cóc cô Tô, ngài Trần đã không quan tâm đến an toàn của bản thân mà phẫn nộ đi cứu hồng nhan, xông thẳng đến tòa nhà Vĩnh Hằng, giết chết Phương Hòa Nhiên, bắn liên tiếp hơn trăm phát đạn vào người anh ta, cứu được cô Tô từ trong nguy hiểm bủa vây. Đối với hành động dũng cảm gây chấn động như thế, một người phụ nữ như tôi thực sự rất ngưỡng mộ.”
Hồng Liên rủ rỉ nói, mặc dù đây không phải là lần đầu cô nghe nói về sự tích của Trần Gia Bảo, nhưng khi cô tự mình nói ra, trong lòng vẫn không khỏi tán thưởng.
Trần Gia Bảo lắc đầu cười: “Không nghĩ tới cô biết rất nhiều chuyện của tôi, cô đã biết Tô Ánh Mai là vợ chưa cưới của tôi, nhưng lại luôn đối chọi với tập đoàn Nhiên Ái, đối chọi với Tô Ánh Mai, cô nói xem, cô có nên bị xử chết không?”
Trần Gia Bảo tuy đang cười, nhưng trong giọng nói lại che giấu sát ý.
Hồng Liên cảm giác được nguy hiểm, không những không sợ, ngược lại nở nụ cười, chủ động ngồi xuống trước mặt Trần Gia Bảo.
Cô mặc một chiếc máy xẻ cao màu đỏ, chân váy xếp tầng sang trọng, gấu váy đỏ hơi rủ xuống, để lộ làn da trắng nõn nà trên đùi, cô cười nhẹ đáp: “Bởi vì tôi muốn nhìn một chút, người có thể thống nhất thế giới ngầm của cả tỉnh Hòa Bình như ngài Trần đây có lợi hại như trong lời đồn hay không, vì vậy tôi mới giật giây Hứa Vân Phong đi đối đầu với tập đoàn Nhiên Ái.”