Mã Cảnh Hồng bị đánh đến hoàn toàn choáng váng, vừa kêu ui da ối á vừa kinh ngạc hét lên: “Ông Kinh, ông bị điên à? Trần Gia Bảo ở bên đó mà ông không đánh nó, đánh tôi làm gì?”
Ông ta không nói còn đỡ, bây giờ ông ta vừa nói Kinh Đại Vĩ càng hận hơn, dưới chân càng dùng thêm lực. Đột nhiên một tiếng “răng rắc”
vang lên, hóa ra bàn tay trái vừa được băng bó của Mã Cảnh Hồng lại bị đá gãy, ông ta đau đớn đến suýt ngất.
Mã Hồng Mai sửng sốt, vội vàng nói: “Ông Kinh… ông, ông mau dừng tay lại cho tôi. Nếu không lát nữa anh Lục tới đây, cẩn thận nhà họ Lục sẽ hỏi tội ông đấy.”
Kinh Đại Vĩ hơi nhướng mày, nhà họ Lục là gia đình giàu có quyền thế bậc nhất tỉnh lị, chắc chắn ông ta không thể chọc vào.
Một bên là cậu Trần uy thế, một bên là cậu chủ Lục Hán Dương của gia tộc họ Lục, Kinh Đại Vĩ đang ở trong tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Đột nhiên, Trần Gia Bảo chắp hai tay ra sau lưng, nhẹ giọng nói: “Được rồi, Kinh Đại Vĩ, ông dừng tay trước đã.”
Mã Hồng Mai bĩu môi khinh thường, nói: “Bây giờ ông Kinh còn không nể mặt tao, mày tưởng mày là ai? Mày bảo ông ta dừng tay là ông ta sẽ dừng…”
Cô ta còn chưa nói hết câu, Kinh Đại Vĩ đã lập tức dừng tay, kính cẩn nói: “Vâng, cậu Trần.”
Mã Hồng Mai lập tức trợn tròn hai mắt, buột miệng nói: “Đây… làm sao có thể?”
Có thể nói, trong số những người có mặt ở đây, ngoài Tạ Anh Dũng biết được chân tướng ra, những người còn lại đều vô cùng sửng sốt. Sự tình đã phát triển vượt quá khả năng hiểu biết của bọn họ, ai nấy đều nhất thời ngây ra không phản ứng kịp.
Kinh Đại Vĩ ném cho Mã Hồng Mai và Mã Cảnh Hồng một ánh mắt khinh thường, trong lòng liên tục chế nhạo, dám đắc tội với cậu Trần, còn dám tìm người ở thế giới ngầm của Hòa Bình đến, đúng là ngu xuẩn!
Sau đó, Kinh Đại Vĩ cao giọng nói: “Các vị, như các vị đã thấy, vị anh hùng thiếu niên trước mặt mọi người là cậu Trần đại danh đỉnh đỉnh trong thế giới ngầm của Hòa Bình chúng ta?”
Cậu Trần ư?
Dường như tên gọi này có một loại ma thuật nào đó khiến tất cả mọi người xung quanh đều biến sắc, hai mắt mở to, đồng loạt nhìn về phía Trần Gia Bảo với không dám tin cùng sự kính nể. Đồng thời, trong đầu bọn họ cũng xuất hiện truyền thuyết có liên quan đến cậu Trần này.
“Lúc cậu Trần đây còn trẻ, để tiện bề nhắm đến Vọng Giang đã một đao giết chết đệ nhất cao thủ Đồ Bá Thạch của nhà họ Triệu, khiến nhà họ Triệu không thể thôn tính thế giới ngầm của Hòa Bình được nữa.”
“Đối mặt với vô số lần tìm cách báo thù của bậc thầy võ sư Cừu Thanh Vũ, cậu Trần lại lần nữa thể hiện được sức mạnh thực lực của một võ sư đã đạt đến cảnh giới cao thủ. Cậu ấy đã giết chết Cừu Thanh Vũ chỉ với một kiếm, làm chấn động toàn bộ thế giới ngầm của Hòa Bình, đồng thời thu hồi một nửa giang sơn bị kẻ thù chiếm giữ, khiến Bùi Thanh Phong – người đứng đầu thế giới ngầm tỉnh Phú Thọ khiếp sợ, không dám bén mảng đến dây máu ăn phần ở Hòa Bình nữa.”
“Không lâu sau đó, cậu Trần lại đánh bại đệ nhất cao thủ dưới trướng Bùi Thanh Phong, Vân Bá Hùng – người nổi tiếng với biệt hiệu “hai quyền vô địch”
ở khu nghỉ dưỡng suối nước nóng Thanh Hóa, chặt đứt một cánh tay của ông ta, khiến sức mạnh của Bùi Thanh Phong bị giảm sút rất nhiều.
Mỗi lần nhớ đến những sự tích đầy màu sắc truyền kỳ này, trong lòng mọi người lại dâng trào nhiệt huyết, hận không thể cùng Trần Gia Bảo chinh chiến thiên hạ!
Có thể nói, bây giờ Trần Gia Bảo đã trở thành huyền thoại trong thế giới ngầm của Hòa Bình.
Hiện giờ, người mà bản thân ngưỡng mộ đã lâu đang ở ngay trước mặt họ, trong lòng ai nấy đều trở nên vô cùng hưng phấn.
Ánh mắt nhìn Trần Gia Bảo cũng tăng thêm mấy phần kính nể.
Ngay sau đó, “soạt”một tiếng, hàng trăm người đàn ông cao lớn mặc đồ đen đồng loạt cúi đầu xuống, cao giọng nói: “Kính chào cậu Trần!”