“Không phải, anh là giám đốc.”
Lê Thanh Vân cười nói: “Giám đốc thực sự của tập đoàn Gia Vy.”
Trần Gia Bảo nhất thời sửng sốt một chút, “tập đoàn Gia Vy”
là tập đoàn dược phẩm do anh và Hàn Đông Vy cùng nhau sáng lập. Nhưng mà tập đoàn Gia Vy còn chưa chính thức khai trương, nếu không chỉ bằng lời nói, dự án “Thực phẩm chức năng”
lần này sẽ biến thành là của tập đoàn Thần Thoại và tập đoàn Gia Vy hợp tác rồi.
Lê Thanh Vân cười giải thích: “Tôi đã gặp anh trước đây tại cuộc họp của chủ tịch ở tòa nhà thương mại Hòa Bình. Giám đốc Gia Bảo lúc ấy cố gắng xoay chuyển tình thế, trợ giúp cho giám đốc Đông Vy củng cố vị trí, tô vẫn còn nhớ rõ. Hiện tại, tôi vừa là bạn thân vừa là thân tín của giám đốc Đông Vy. Cô ấy đã kể cho tôi nghe chuyện của tập đoàn Gia Vy. Hơn nữa chờ khi tập đoàn Gia Vy chính thức thành lập, tôi sẽ gia nhập tập đoàn Gia Vy, trở thành thư ký riêng của anh.”
Trần Gia Bảo bừng tỉnh hiểu ra, nói: “Tôi nhớ ra rồi, thảo nào cảm thấy cô rất quen mặt, hóa ra là khi đó nhìn thấy cô.”
“Người bận rộn như giám đốc Gia bảo hẳn nhiên sẽ không nhớ tới người tầm thường như Thanh Vân rồi.”
Lê Thanh Vân một bên tỏ vẻ như đau buồn, một bên lặng lẽ vươn ngón tay, cọ cọ trong lòng bàn tay Trần Gia Bảo vài cái.
Mánh khóe quyến rũ nhỏ này của cô ta, kết hợp với vẻ ngoài lạnh lùng quý phái, lại tương phản rõ rệt, quả thực là khiến người ta trong lòng ngứa ngáy.
Lê Thanh Vân rất xinh đẹp, cả người cô ta toát lên vẻ tri thức và khí chất cao quý. Nếu chỉ nhìn thấy vẻ bên ngoài lạnh lùng quý phái của cô ta, Trần Gia Bảo khó có thể tin rằng Lê Thanh Vân lại táo bạo đến mức chủ động chọc ghẹo anh.
Trần Gia Bảo nhìn khuôn mặt trắng nõn không tỳ vết cùng thân hình mềm mại nóng bỏng của Lê Thanh Vân, nói: “Cô có biết rằng mình đang chơi đùa với lửa không? Bởi vì người trêu chọc tôi chỉ có một kết quả duy nhất, chính là bị tôi chinh phục.”
“Không phải, còn có một kết quả ngoại lệ khác.”
Lê Thanh Vân chớp chớp mắt mấy cái, đứng thẳng người ngẩng cao đầu tự tin nói: “Trái lại là chính anh bị sức hấp dẫn của tôi chinh phục.”
“Ha ha.”
Trần Gia Bảo khẽ cười một tiếng. Đây là lần đầu tiên anh gặp một người phụ nữ có cá tính như vậy, anh nói tiếp: “Cô rất tự tin, chỉ có điều tôi khuyên cô đừng cố chinh phục tôi, bởi vì đàn ông là sinh vật không chịu nổi khiêu khích. Cẩn thận đến lúc đó, bản thân cô muốn cũng không ngừng lại được.”
“Đàn ông?”
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Thanh Vân nhìn Trần Gia Bảo một lượt từ trên xuống dưới, bỗng nhiên cười một tiếng khúc khích đáng yêu, quả thực là tươi sáng rạng rỡ như hoa, khiến cho không khí trong căn phòng toàn bộ như sáng bừng lên, nói tiếp: “Có phải hiện tại anh hai mươi tuổi không? Tôi nghĩ anh so với cậu bé to xác cũng không khác nhau là bao?”
“Cậu bé to xác?”
Trần Gia Bảo đột nhiên kéo mạnh khiến Lê Thanh Vân giật mình kêu lên một tiếng, giây tiếp theo đã bị Trần Gia Bảo ôm vào trong lồng ngực.
Ngay sau đó, ngón tay Trần Gia Bảo nhẹ nhàng nắm lấy chiếc cằm mịn màng trắng nõn của Lê Thanh Vân, nhìn vào đôi mắt cô ta, giọng nói đầy thách thức: “Tôi đã nói rồi, đàn ông là sinh vật không chịu nổi khiêu khích, nhất lại là sự khiêu khích của phụ nữ. Hay bây giờ cô có muốn tìm một nơi tự mình kiểm nghiệm xem tôi có phải là đàn ông hay không?”
Lê Thanh Vân ngửi được hơi thở nam tính truyền đến từ trên người Trần Gia Bảo, tim đã đập liên hồi, nhưng khóe miệng vẫn cong lên một nụ cười câu dẫn, ánh mắt càng thêm mê hoặc lòng người, không chịu thua nói: “Mấy ngày này tôi vẫn ở lại đây.
Nếu anh thật sự có thể chinh phục được tôi, tôi rất vui lòng kiểm nghiệm một chút xem anh có phải đàn ông hay không. Chỉ là hy vọng đến lúc đó, nơi nào đó cũng có thể cứng như miệng của anh.”
Tuy lời nói của cô ta rất táo bạo, dáng vẻ cũng vô cùng tự tin, nhưng có trời mới biết đây là lần đầu tiên cô bị một người đàn ông ôm vào lòng. Trong lòng nảy sinh một cảm giác kỳ lạ, thậm chí cơ thể mềm mại cũng bắt đầu run rẩy, từ cổ lên mặt dần dần phiếm hồng.
“Như cô mong muốn. Đến lúc đó, tôi sẽ để cô cảm nhận được thế nào là một người đàn ông thật sự.”
Trần Gia Bảo tự tin cười, buông Lê Thanh Vân ra.