Trong đó người đắc ý nhất là Vu Hiểu Phong bởi vì ông ta là người đầu tiên giơ tay ủng hộ Kiều Phượng Hoa, rõ ràng là người có công lớn nhất, sau này ông ta chắc chắn sẽ được trọng dụng trong tập đoàn Kiều Thị.
Một lát sau, tất cả các cổ đông ngồi tại đó đã thi nhau bỏ rơi Kiều Toàn Tuấn, ủng hộ Kiều Phượng Hoa làm chủ tịch.
“Nghịch chuyển rồi, nghịch chuyển rồi, thật sự thắng bại đã được nghịch chuyển…”
Kiều Phượng Hoa như một bé gái, vui mừng ôm lấy cánh tay Trần Gia Bảo vừa la vừa nhảy lên, đột nhiên, trong lúc kích động, cô ta đã chủ động hôn lên má Trần Gia Bảo một cái trước mặt tất cả mọi người.
Sắc mặt Kiều Toàn Tuấn tái xanh, cục diện vốn dĩ nhất định thắng lợi không ngờ lại bị Trần Gia Bảo nghịch chuyển, ông ta cảm thấy vô cùng tức giận, không cam tâm, nói: “Tại sao? Tại sao các người lại dễ dàng phản bội tôi như vậy? Tôi không tin, tôi không tin!”
Trần Gia Bảo lạnh lùng liếc Kiều Toàn Tuấn một cái rồi nói: “Cái gọi là trung thành chẳng qua chỉ là vì lợi ích nhận được cho sự phản bội vẫn chưa đủ, còn tôi, lại cho họ đủ lợi ích họ cần. Bây giờ tôi tuyên bố, tập đoàn Kiều Thị đã đổi chủ, Kiều Phượng Hoa chính thức trở thành chủ tịch của tập đoàn Kiều Thị!”
Lập tức, một tràn pháo tay lớn vang lên trong phòng họp.
Tình thế vốn dĩ nắm chắc thất bại, trong nháy mắt đã bị Trần Gia Bảo đảo ngược. Có thể nói, những gì mà Trần Gia Bảo đã làm quả thực đã tạo nên một huyền thoại!
Kiều Phượng Hoa bí mật liếc nhìn Trần Gia Bảo một cái, vẻ mặt vừa vui sướng vừa tự hào.
Người đàn ông tạo nên kì tích này, chính là người đàn ông mà Kiều Phượng Hoa cô nhìn trúng, là nhân tài giữa biển người!
Ngược lại Kiều Toàn Tuấn, dưới sự đả kích và mất mát quá lớn, khuôn mặt tái nhợt, không chút sức lực ngồi bịch xuống đất.
Tạ Anh Dũng lập tức vỗ tay khen ngợi: “Chúc mừng cô Kiều, tuổi còn trẻ đã trở thành chủ tịch tập đoàn của nhà họ Kiều, thật sự là tuổi trẻ tài cao. Tôi tin rằng trong tương lai dưới sự dẫn dắt của chủ tịch Phượng Hoa, tập đoàn của nhà họ Kiều nhất định sẽ đạt được nhiều thành tựu to lớn hơn, trở thành tập đoàn doanh nghiệp đứng đầu đất nước này.”
“Cảm ơn thủ trưởng đã khen ngợi.”
Kiều Phượng Hoa có tâm trạng rất tốt, cô ta có thể thuận lợi chuyển bại thành thắng, Tạ Anh Dũng cũng có đóng góp sức lực vào, cho nên trong lòng cô ta cũng rất biết ơn Tạ Anh Dũng.
Ngay sau đó, cô ta ngẩng cao đầu đứng thẳng, vẻ mặt tràn đầy tự tin, đứng ở vị trí chủ tịch, hít một hơi thật sâu nói: “Đầu tiên, xin cảm ơn các vị đã ủng hộ cho tôi trở thành chủ tịch tập đoàn, xin mọi người yên tâm, chỉ cần các vị làm việc nghiêm túc, vì tập đoàn mà cống hiến sáng tạo ra giá trị, tôi cam đoan sẽ loại bỏ toàn bộ những điều bất cập lúc trước, thậm chí những người có năng lực nghiệp vụ xuất sắc còn có thể được thăng chức!”
Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, căn bản, họ thật sự sợ “một đời vua một đời thần”, lo lắng sau khi Kiều Phượng Hoa đứng vững sẽ bắt đầu khai trừ bọn họ, “tàn dư đời trước”.
Đặc biệt là Vương Hoa, khi trước dưới sự chỉ thị của Kiều Toàn Tuấn, ông ta đã từng khiêu khích Kiều Phượng Hoa bằng đủ mọi phương thức, sớm đã lo lắng sẽ bị Kiều Phượng Hoa trả thù. Bây giờ sau khi nghe được lời đảm bảo của Kiều Phượng Hoa, tảng đá trong lòng rốt cuộc cũng rơi xuống, ngay cả nỗi lo lắng cuối cùng cũng được xua tan.
Trần Gia Bảo âm thầm gật đầu, không cần biết sau này Kiều Phượng Hoa có thể diệt trừ được bọn người Vương Hoa hay không, chí ít bây giờ điều quan trọng nhất trước tiên là ổn định lòng người.
Kiều Phượng Hoa nhìn xung quanh một vòng, tiếp tục nói: “Bây giờ, tôi tạm thời tuyên bố ba quyết định. Đầu tiên, tôi đã quyết định hủy bỏ toàn bộ chức vụ của Kiều Toàn Tuấn ở tập đoàn nhà họ Kiều.”
Sắc mặt Kiều Toàn Tuấn biến đổi, đột ngột đứng lên, tức giận nói: “Cái gì? Kiều Phượng Hoa, cô dựa vào cái gì mà bãi bỏ chức vụ của tôi?”
Kiều Phượng Hoa lạnh lùng nói: “Bởi vì hiện tại tôi là chủ tịch, mọi vấn đề xảy ra bên trong tập đoàn đều cần có tiếng nói của tôi.”
“Vô liêm sỉ, thật sự là phản rồi, trong mắt cô có còn người chú hai này không?”
Kiều Toàn Tuấn chỉ vào mặt Kiều Phượng Hoa, ngay cả đầu ngón tay cũng run rẩy.
“Không được để tình cảm xem vào việc kinh doanh, tôi cảm thấy thu hồi vị trí của chú trong tập đoàn nhà họ Kiều sẽ có lợi hơn cho sự phát triển của tập đoàn về sau. Lý do này có hợp lý không?”
Kiều Phượng Hoa nhướng mày, cười nói: “Dĩ nhiên, nếu chú hai muốn tiếp tục ở lại tập đoàn, có thể trực tiếp nộp lý lịch sơ lược, theo nguyên tắc mà làm việc, bản thân cháu vô cùng hoan nghênh.”