Trần Gia Bảo vừa dứt lời thì vẻ mặt của những người ở đó càng thêm giễu cợt, thậm chí có không ít người còn xem Trần Gia Bảo như một tên ngốc đang nói nói dóc.
“Trần Gia Bảo à Trần Gia Bảo, uổng công tôi đã xem cậu như kẻ địch lớn trong đời mình, không ngờ cậu lại ngu dốt đến thế, đến những lời không có tính thực tế như vậy mà cậu cũng có thể thốt ra, thật sự là ngu ngốc đến buồn cười.”
Kiều Toàn Tuấn lớn tiếng cười ha ha.
Đột nhiên, một tiếng “cót két”
vang lên, cửa phòng họp được đẩy ra, Tạ Anh Dũng mặc bộ đồ vest màu đen bước vào cùng với cô thư ký xinh đẹp tóc đen, ông ta nhìn thấy Trần Gia Bảo thì mắt sáng lên, mỉm cười và nói: “Ấy chà chà, Gia Bảo, bây giờ tôi đến chắc vẫn chưa trễ đâu nhỉ?”
“Không sớm cũng không muộn, vừa đúng lúc.”
Trần Gia Bảo vỗ tay, mỉm cười và nói.
Tạ Anh Dũng lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người ở đó.
Mặc dù Kiều Phượng Hoa không quen biết Tạ Anh Dũng nhưng cô ta cũng biết Tạ Anh Dũng là bạn của Trần Gia Bảo, hơn nữa rất có khả năng ông ta là người mà Trần Gia Bảo nhờ đến để giúp đỡ, cô ta cảm thấy vô cùng cảm kích nên đứng dậy, mỉm cười chào: “Chào ông!”
“Chắc cô là chủ tịch của tập đoàn Kiều Thị, cô Kiều Phượng Hoa, quả nhiên là rất xinh đẹp.”
Mắt Tạ Anh Dũng sáng lên nhưng trong lòng ông ta lại đang thầm lo lắng: “Bất luận là xét về tướng mạo, khí chất hay gia thế thì Kiều Phượng Hoa đều không thua kém gì Cẩm Tú. Ầy, ở thành phố Hòa Bình, Trần Gia Bảo vẫn chưa xác định rõ quan hệ với Tô Ánh Mai và Hàn Đông Vy, giờ lại thêm một Kiều Phượng Hoa ở tỉnh lớn nữa, sau này áp lực của Cẩm Tú sẽ càng lúc càng lớn. Thôi bỏ đi, con cái tự có phúc của con cái, mình cũng lười quan tâm.”
Nụ cười giễu cợt của Kiều Toàn Tuấn đột nhiên tắt hẳn, đặc biệt là khi ông ta nghe thấy câu “Kiều Phượng Hoa, chủ tịch của tập đoàn Kiều Thị”
thì càng cảm thấy ngứa tai hơn. Ông ta dò xét Tạ Anh Dũng một lượt rồi đột nhiên bất ngờ nhận ra và nói: “Ông là Tạ Anh Dũng, chủ nhà họ Tạ ở thành phố Hòa Bình, ông đến đây để làm gì?”
Lần trước, trong một buổi tiệc ở tỉnh, ông ta đã gặp qua Tạ Anh Dũng vì vậy ông ta biết Tạ Anh Dũng là chủ nhà họ Tạ.
Dường như lúc này Tạ Anh Dũng mới để ý thấy Kiều Toàn Tuấn, mắt ông ta sáng lên, chân thành nói: “Ông hai Kiều, thì ra anh cũng ở đây, lâu ngày không gặp, nghe nói anh đã từ chức chủ tịch của tập đoàn Kiều Thị rồi, thật là đáng vui, đáng chúc mừng.
Như vậy cũng rất tốt, để sự nghiệp lại cho người trẻ tuổi phấn đấu, bản thân mình cũng có thể được an nhàn tự tại. Về phần tôi ấy à, tôi được Trần Gia Bảo giới thiệu nên đặc biệt đến tìm cô Kiều Phượng Hoa để bàn chuyện hợp tác làm ăn.”
Trần Gia Bảo nhếch môi cười, không ngờ “ông già vợ”
này của mình cũng rất giỏi nói móc người khác, không giữ cho Kiều Toàn Tuấn chút mặt mũi nào.
Quả nhiên, Kiều Toàn Tuấn nghe Tạ Anh Dũng nói xong thì sắc mặt ông ta đã trở nên tối sầm xuống, hai mắt ông ta như có thể phóng ra lửa, nhưng sau khi nghe hết câu cuối cùng thì ông ta lập tức ngây ra, chau mày nói: “Anh đến tìm Kiều Phượng Hoa bàn chuyện làm ăn sao? Hơn nữa còn là được Trần Gia Bảo giới thiệu hả?”
“Đúng vậy.”
Tạ Anh Dũng mỉm cười, nói.
Mọi người lập tức bất ngờ nhận ra, thì ra người cho Trần Gia Bảo cái gan nói ra việc “giúp giá trị thị trường của Kiều Thị tăng lên gấp đôi trong vòng một năm”
chính là Tạ Anh Dũng, người đột nhiên xuất hiện này.
“Các vị, chắc rất nhiều người trong số các vị không quen biết tôi, tôi tự giới thiệu một chút.”
Tạ Anh Dũng mỉm cười nói: “Tôi là Tạ Anh Dũng, là chủ nhà họ Tạ ở thành phố Hòa Bình.”
Kiều Toàn Tuấn liên tục cười lạnh lùng trong bụng, có lẽ ở thành phố Hòa Bình nhà họ Tạ cũng được xem là một con cá lớn, nhưng ở tỉnh lớn này, nhà họ Tạ căn bản không thể có tên tuổi chứ đừng nói gì đến việc có năng lực làm cho giá trị thị trường của tập đoàn Kiều Thị tăng lên gấp đôi!
“Trần Gia Bảo đặt cược hết lên nhà họ Tạ đúng là ngu dốt, xem ra thì người thắng cuối cùng trong cuộc tranh giành chức chủ tịch của tập đoàn Kiều Thị vẫn là Kiều Toàn Tuấn tôi mà thôi!”
Trong lòng Kiều Toàn Tuấn tràn đầy sự đắc ý cũng như xem thường Trần Gia Bảo.
Đúng là như vậy, sau khi mọi người ở đó nghe Tạ Anh Dũng tự giới thiệu xong thì vẻ mặt giễu cợt của họ càng biểu hiện ra rõ hơn.