Chương 2464
Vũ Nhược Uyên đối mặt vói đao cương cực kỳ mạnh mẽ như vậy, cho dù là quỷ y yêu nghiệt của nhà họ Vũ thì cũng không nhịn được mà rụt rè trong lòng, dường như là không có chút do dự nào đã dùng tốc độ cực nhanh để lùi về sau, tay nắm chặt kiếm bắn ra vài đạo kiếm khí, muốn ngăn cản đao. cương.
Nhưng vài đạo kiếm khí này khi đánh vào phía trên đao cương cũng giống tình huống như hai cô gái lợa Tsuki và Kazama Hisito, vẻn vẹn chỉ khiến cho tốc độ của đao cương chậm lại một chút mà thôi.
Có tác dụng nhất cũng chỉ trong một giới hạn nhỏ!
Sau khi đao cương phóng ra, khóe miệng Kazama Hisito lộ ra nụ cười khinh miệt, một đòn này là toàn tực của anh ta, sao một vỏ giả Tông sư sơ kỳ có thể ngăn cản lại được?
Khi nhìn thấy đao cương muốn trảm lên người Vũ Nhược. Uyên, sau đó là cảnh hương tiêu ngọc Hai người lga Tsuki và Koga Yiren hoàn toàn bị dọa cho kinh ngạc thay đổi vài lần
Ngay vào lúc thời khắc nguy cấp tới, gót chân của Vũ Nhược Quân bất ngờ giãm mạnh lên trên mặt đất, mượn lực nhảy cao lên tới mà cùng lúc đó, đao cương cũng theo sát dưới chân của cô ta bay tới.
Nguy hiểm càng tăng lên gấp đôi!
Không đợi Iga Tsuki và Koga Yiren thở phào nhẹ nhõm thì đột nhiên Kazama Hisito nhảy lên thật cao đuổi theo, điên cuồng cười to nói: "Đi chết đi!"
Chỉ thấy anh ta cầm theo đao quân dụng chém về phía Vũ Nhược Uyên, dưới ánh mặt trời dao quân dụng bừng lên ánh sáng chói lọi cả vòng cung.
Một đao kia bổ tới có thể sẽ chặt ngang người Vũ Nhược. Uyên!
lga Tsuki và Koga Yiren trái tim như muốn nhảy tới cổ họng, nên vội vàng tung chiêu ra, hai đạo kiếm mạnh mẽ bắn ra xuyên qua gió mà bay tới tấn công về phía Kazama Hisito. Giua không trung, một con dao như đòi mạng vụt qua, khuôn mặt nhỏ nhắn của Vũ Nhược Uyên cũng bị dọa cho. trắng bệch, ngón tay bất ngờ hơi cong nhẹ lên, lại ném tới bên cạnh Kazama Hisito một túi bột màu trắng quát nhẹ: "Xem sự lợi hại của "Phấn đoạn hồn' đi!"
"Chỉ là một đống bột mì mà thôi, kỹ xảo thấp kém, sao tôi có thể bị cô lừa tiếp được chứ..." Kazama Hisito cười ha ha khinh thường, nhưng trong lúc lơ đãng đã hít vào một chút bụi phấn.