Chương 1830
Đột nhiên, Khương Ngọc lại do dự, hai tay cứng ngắc đặt trên cửa, tự trầm ngâm: “Với tính tình kiêu ngạo như Trần Gia Bảo, nhất định sẽ không thích người khác nhìn thấy vẻ xấu xí đau đớn bất lực của anh ta, nếu mình tùy tiện đi vào chăm sóc cho anh ta, nói không chừng cũng sẽ đồng thời tổn thương tới lòng tự trọng của anh ta.”
Nghĩ đến đây, Khương Ngọc lại lắc đầu, xua tan ý nghĩ đi vào chăm sóc cho Trần Gia Bảo, rút tay lại, xoay người đi ra ngoài, vừa đi vừa âm thầm trầm ngâm nói: “Xem ra trình độ y thuật của Trần Gia Bảo tuy thần kỳ, nhưng vẫn chưa đủ để cởi bỏ ‘Huyền Âm Xuyên Tràng Đan’, chứng tỏ trình độ y thuật của anh ta tuy cao nhưng vẫn còn hạn chế, nếu không có gì ngoài ý muốn, nhà vô địch cuộc thi y học Việt Nam lần này, hẳn là vẫn nằm trong tay nhà họ Vũ.”
Mặt khác, Trần Gia Bảo nếu mang theo độc lên sàn đấu thì đối với anh ta mà nói, một chút cũng không công bằng, ngày mai mình sẽ đi tìm Ngô Thanh, bảo anh ta giao thuốc giải ra, trước tiên đành phải để Trần Gia Bảo oan ức chịu đau một đêm đi, ừm, cứ quyết định như vậy đi.”
Sau khi quyết định xong, Khương Ngọc thở phào nhẹ nhõm, bước chân cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Ngay sau khi Khương Ngọc vừa đi, trong phòng Thiên Trúc Viện, Ngô Thanh cởi áo khoác ra bò lên giường, nửa người trên cường tráng phủ đầy những vết xanh vết tím, tất cả đều bầm tím.
Cả người dưới đau đớn, Ngô Thanh liên tục kêu đau, nhịn không được mà mắng: “Mẹ kiếp, hôm nay đúng là quá mất mặt, lại bị ba tên khốn không quen không biết đánh cho một trận, chuyện này tuyệt đối không thể để cho người khác biết, nếu không, ông đây chẳng phải sẽ trở thành trò cười cho mọi người sao?
Còn có tên khốn Trần Gia Bảo, muộn như vậy rồi mà còn chưa trở về, hiện tại chính là thời gian phát tác của Huyền Âm Xuyên Tràng Đan, nói không chừng cậu ta đang ở đâu đó đau đến chết đi sống lại, ít nhất so với cậu ta thì kết cục của mình còn tốt hơn nhiều.”
Nghĩ đến kết cục thê thảm của Trần Gia Bảo, trong lòng Ngô Thanh bỗng nhiên thoải mái không ít, nhịn không được cười haha, đột nhiên vui quá hóa buồn, cười quá mức dùng sức động đến vết thương, lại kêu lên một tiếng “Úi da.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!