Chương 1797
Hơn nửa tiếng sau, Trần Gia Bảo đi từ trong lều ra, thoải mái duỗi người, nhìn mặt trời mới nhú lên ở hướng Đông chiếu rọi xuống mặt sông lấp lóe, phảng phất như rực sáng khắp mọi nơi khiến người ta cảm thấy rất khí khái!
Anh bèn đi đến bờ sông rửa mặt trước, đúng lúc gặp hai cô gái Hồng Yến Nhi và Khương Ngọc đã rửa mặt xong đi về, chỉ thấy sau khi rửa mặt, hai cô gái mặt mày rạng rỡ, da thịt trắng nõn, hai bên tóc mai còn hơi ẩm ướt như mới tắm xong.
Hai cô cũng nhìn thấy Trần Gia Bảo, Hồng Yến Nhi lập tức cực kỳ hả lòng hả dạ đi nhanh đến, cái miệng anh đào nhỏ nhắn kiêu ngạo nhếch lên, cười ha ha hỏi:
“Trần Gia Bảo, tối qua ngủ ngon không, cảm giác tốt chứ hả?”
Trần Gia Bảo tự tay vốc một vốc nước sông hắt lên mặt, cảm thấy mát lạnh thoải mái bèn cười nói:
“Cũng tạm được, ngủ rất say.”
Hồng Yến Nhi kinh ngạc há to miệng, kiêu căng hừ một tiếng rồi giậm chân nói: “Vừa rồi Ngô Thanh có nói anh là người rất kiên cường cứng rắn, ban đầu tôi còn không tin, bây giờ xem ra không chỉ xương anh cứng mà miệng anh cũng cứng quá nhỉ, đám Ngô Thanh đã nói cho tôi biết rồi, anh còn cố ra vẻ làm gì, xời, lừa ai thế, chúng ta đi thôi Khương Ngọc, đừng để ý đến anh ta nữa.”
Khương Ngọc cũng chỉ lạnh lùng liếc nhìn Trần Gia Bảo, lắc đầu rồi đi theo Hồng Yến Nhi đi về phía lều vải, chuẩn bị dặm lại lớp trang điểm nhẹ.
“Phụ nữ ấy mà, tự cho mình là đúng.”
Trần Gia Bảo cười khẽ, sau khi rửa mặt ở bờ sông xong bèn trở về chỗ lều vải.
Bành Vinh cũng dậy rồi, lập tức đưa bánh bao và nước khoáng đến, cung kính nói: “Anh Trần, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chiều nay chúng ta sẽ tới đích.”
“Rất tốt, thu dọn rồi nhanh chóng lên đường.” Trần Gia Bảo cầm bánh bao đi đến bên cạnh chiếc Land Rover, mở cửa xe ngồi vào thảnh thơi ăn bữa sáng.
Bành Vinh trợn mắt, được lắm, việc vặt như tháo lều đành phải do anh ta làm rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!