Chương 1610
“Anh trai tôi đã nói với tôi tất cả mọi chuyện.” Bùi Tuệ Lâm gật gật đầu, khẽ cúi đầu, hai mắt rơm rớm, nói: “Tôi biết, anh trai đã đưa 51% cổ phần nhà họ Bùi chuyển giao cho anh, mà hôm qua anh ấy cũng thực hiện lời hứa với anh, đã đi đến làng quê để sinh sống phần đời còn lại, hiện tại tất cả đều do tôi chủ trì công việc lớn nhỏ của nhà họ Bùi.”
Trần Gia Bảo gật gật đầu, Bùi Tuệ Lâm tuổi còn trẻ, hơn nữa còn là một cô gái, phải gánh vác toàn bộ nhà họ Bùi, áp lực trên vai cô ta có thể khó tưởng tượng được.
Tuy rằng anh biết trong lòng Bùi Tuệ Lâm hơn một nửa vẫn oán giận anh, nhưng Trần Gia Bảo đang muốn an ủi hai câu, chuẩn bị mở miệng thì đột nhiên, Bùi Tuệ Lâm ngẩng đầu lên, nói: “Thế nhưng, tôi cũng không oán hận anh, ngược lại trong lòng còn rất biết ơn anh.”
Trần Gia Bảo hơi kinh ngạc.
Chỉ nghe Bùi Tuệ Lâm tiếp tục thấp giọng nói: “Tuy rằng tôi là một cô gái, nhưng trong lòng tôi rất rõ ràng, chỉ riêng thủ đoạn độc ác mà anh trai tôi dùng để đối phó với anh, cho dù anh có ra tay giết anh ấy thì cũng không có chút kỳ quái nào, anh không biết, khi thi thể ông Khang Trường Minh… được đưa về nhà họ Bùi, hơn nữa anh còn để cho người truyền lời muốn chuẩn bị một phần lễ vật lớn cho gia tộc của tôi, điều đó khiến tôi vẫn luôn lo sợ, thậm chí mỗi đêm đều bị ác mộng dọa cho tỉnh giấc, sợ anh giết anh trai tôi, giết cả nhà nhà họ Bùi…”
Nói đến đây, cơ thể mềm mại của Bùi Tuệ Lâm run rẩy một chút, hiển nhiên mấy ngày đó áp lực tâm lý của cô ta thật lớn, tiếp theo, cô ta điều chỉnh tốt trạng thái trong lòng mình, tiếp tục nói: “Về sau, khi anh trai tôi trở về, kể chuyện của anh cùng anh ấy gặp mặt cho tôi biết. Hơn nữa anh trai tôi tuy rằng đã thua anh, nhưng mấy ngày nay, là thời khắc thoải mái nhất của anh ấy, mặc dù anh ấy không nói, nhưng tôi có thể nhìn ra được, trong lòng anh trai tôi cũng rất biết ơn anh, hơn nữa còn coi anh là tri kỷ của anh ấy, thậm chí tôi còn cảm thấy, anh để cho anh ấy đi về làng ở ẩn, đối với anh trai tôi mà nói, không chừng cũng là một điều giải thoát, cho nên… tôi rất hạnh phúc và đánh giá cao anh.”
Bùi Tuệ Lâm nói xong, khóe miệng cong lên một nụ cười rung động lòng người.
Trong mắt Trần Gia Bảo hiện lên sự khen ngợi, nói: “Cô có thể có ý nghĩ như vậy, nói thật, tôi cũng thấy cô thay đổi không ít, như vậy, chúng ta vẫn là bạn tốt.”
“Đương nhiên là bạn tốt.” Bùi Tuệ Lâm đột nhiên cười tinh nghịch, chớp chớp hai mắt sáng ngời, nói: “Anh trai tôi đã nói với tôi, sau này nhà họ Bùi gặp phải vấn đề khó khăn gì, trực tiếp tìm anh là được, đường đường là anh Trần nổi danh ở tỉnh Phú Thọ, cũng không thể thấy chết không cứu.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!