Chương 1602
Vừa mới nói chuyện, trong sảnh lớn đã có không ít người gặp Trần Gia Bảo, nhận ra anh chính là vị anh Trần đàn áp tỉnh Phú Thọ kia.
Chỉ là bọn họ sợ hãi uy danh của Trần Gia Bảo, không dám tiến lên nói chuyện, chỉ có thể vây xem từ phía xa xa, đồng thời bọn họ cũng đều nhìn thấy bộ dáng thân mật của Thượng Tiếu Vi và Trần Gia Bảo, trong lòng vừa khiếp sợ vừa hâm mộ, về sau nhà họ Thượng mượn uy thế của anh Trần, chắc chắn có thể trực tiếp nổi danh đứng đầu ở tỉnh Phú Thọ này rồi!
Trong phút chốc, đã có không ít người âm thầm suy nghĩ, có phải nên chủ động làm tốt mối quan hệ với nhà họ Thượng hay không?
Giờ phút này, Trần Gia Bảo vẫn đang ngồi ở trước bàn, tiện tay cầm lấy một món tráng miệng, đột nhiên nghe Nhậm Mộng Vũ nói: “Gia Bảo, Tiếu Vi là một cô gái tốt, hơn nữa bây giờ cô ta đối với anh vô cùng chân thành, tôi hy vọng sau này anh sẽ không làm những chuyện khiến cô ta tổn thương, nếu không, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh!”
Trần Gia Bảo cắn một miếng bánh tráng miệng, chỉ cảm thấy mềm mại ngọt ngào, đùa giỡn nói: “Cô muốn lấy thân phận cô chủ lớn của nhà họ Nhậm để uy hiếp tôi sao?”
“Không.” Nhậm Mộng Vũ lắc đầu, nghiêm mặt nói: “Tôi lấy thân phận bạn tốt, đưa ra lời khuyên với anh.”
“Ồ?” Trần Gia Bảo hơi kinh ngạc, hỏi: “Cô xác định, bây giờ chúng ta được tính là bạn tốt?”
“Không hẳn!” Nhậm Mộng Vũ nói chắc chắn như chặt sắt: “Tuy rằng tôi không muốn Tiếu Vi ở cùng một người như anh, thậm chí đến bây giờ đối với anh tôi cũng không hiểu lắm, nhưng nếu Tiếu Vi xác định anh là bạn trai của cô ta, mà tôi là bạn tốt của Tiếu Vi, thì tự nhiên tôi cũng sẽ coi anh là bạn tốt rồi.”
“Tuy rằng cô nể mặt Tiếu Vi, mới coi tôi là bạn tốt…” Trần Gia Bảo rất nghiêm túc nói: “Thế nhưng, tôi sẽ để ý đến chữ này, tôi cũng coi cô là bạn tốt của tôi.”
Cao Triết cười nhạo một tiếng, khinh thường nói: “Nghe ý tứ trong lời nói của anh, hình như được anh coi là bạn tốt, là một chuyện không hề dễ dàng, anh nghĩ anh coi Mộng Vũ là bạn tốt, thì có thể làm cho cô ta nghĩ tốt về anh sao?”
Nhậm Mộng Vũ nghe vậy thì nở nụ cười, không ngờ Trần Gia Bảo còn rất kiêu ngạo, ngông cuồng, nghe ý tứ của anh, giống như cô ta đã chiếm được bao nhiêu lợi thế.
“Đương nhiên có thể.” Trần Gia Bảo thản nhiên nói: “Nếu như tôi đoán không sai, giờ phút này, cô Mộng Vũ khẳng định đang lo lắng về tương lai của nhà họ Nhậm, sợ anh Trần sẽ khiến nhà họ Nhậm bị tiêu diệt, tôi nói đúng không?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!