Chương 1554
Chẳng lẽ “món quà” trong lời Trần Gia Bảo không phải việc giết anh báo thù?
Bùi Thanh Phong vừa nghi ngờ vừa phấn khởi, nhanh tay mở hồ sơ trong tay ra, khi nhìn thấy nội dung bản hồ sơ đó không khỏi thốt lên: “Chuyện này… Đây là… Đây là thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần, còn có… còn có hợp đồng ứng tuyển giáo viên tiểu học, ý của ngài là gì vậy?”
Trần Gia Bảo thản nhiên nói: “Ý gì đâu, dùng tiền trừ họa, tôi nghĩ đi nghĩ lại, mãi mới có một đối thủ khiến tôi vừa mắt, nếu giết thẳng tay thì còn gì là thú vị, nhưng nếu không cho anh phải trả một cái giá thật lớn thì mối hận trong lòng tôi khó tiêu tan được.
Quan trọng hơn, tôi biết em gái anh, mỗi lần Bùi Tuệ Lâm gặp tôi dù không nói được lời ngon ngọt nào, nhưng ít nhất tôi cũng có thể cảm nhận được, cô ấy là loại người khẩu xà tâm phật, cũng rất quan tâm tớ tôi, mà Trần Gia Bảo tôi không phải là người vô tình, nếu tôi giết anh trai cô ấy, chẳng phải cả đời cô ấy sẽ khổ sở sao.
Cho nên tôi nghĩ mãi, mới có thể dùng phương pháp dùng tiền giải trừ tai họa, chỉ cần anh ký vào thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần này, thì 51% sản nghiệp nhà họ Bùi các anh sẽ thuộc quyền sở hữu của tôi, mặc dù số tài sản này chẳng đủ để đổi lấy mạng Bùi Thanh Phong anh, nhưng cũng khiến tâm lý của tôi thoải mái hơn ít.”
Bùi Thanh Phong cười khổ, lúc đầu anh cố sức can ngăn Bùi Tuệ Lâm gặp Trần Gia Bảo, bởi vì anh tinh ý phát hiện Bùi Tuệ Lâm từ hận chuyển thành yêu đối phương, nhưng không ngờ hiện giờ Trần Gia Bảo lại nể mặt Bùi Tuệ Lâm tha mạng cho anh.
Chẳng qua một khi anh ký vào bản hợp đồng này, thì sản nghiệp lớn của nhà họ Bùi cơ bản bị Trần Gia Bảo kiểm soát vững chắc, kết quả mấy chục năm làm việc của nhà họ Bùi lại trở thành món hời cho Trần Gia Bảo.
Nghĩ tới đây, Bùi Thanh Phong không khỏi thấy chua xót, bàn tay cầm hợp đồng khẽ run lên, anh không biết mình nên ký hay không.
Trần Gia Bảo nói tiếp: “Đương nhiên anh có quyền không ký, nhưng trong trường hợp đó, tôi vẫn thấy khó chịu trong lòng. Dù làm Bùi Tuệ Lâm hận tôi cả đời, tôi cũng đành xuất kiếm giết anh.”
“Tôi hiểu.” Bùi Thanh Phong hít một hơi thật sâu nói: “Vậy hợp đồng ứng tuyển giáo viên tiểu học này là sao?”
Trần Gia Bảo cười nói: “Là công việc tôi sắp xếp riêng cho anh, chờ anh ký hợp đồng chuyển nhượng, tôi muốn anh giao vị trí tổng giám đốc cho em gái Bùi Tuệ Lâm của anh làm, còn anh có thể đi làm thầy giáo tiểu học.
Tôi cảm thấy với cách ăn nói cùng kiến thức sâu sắc của anh thì anh hợp làm giáo viên ngữ văn và chính trị hơn tổng giám đốc tập đoàn nhiều, mà tôi cũng tin anh có thể dạy bảo lớp trẻ thành tài, đây là điều có lợi cho thế hệ trẻ hiện tại và tương lai.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!