Chương 1401
“Ra khỏi Phú Thọ, từ nay về sau không được bước chân nửa bước vào địa phận của tỉnh. Đây là cơ hội duy nhất mà tôi và nhà họ Hoàng cho anh, một cơ hội duy nhất để anh giữ được mạng sống.”
Hoàng Minh Diệu đứng ở trên cao, giống như đang tự coi mình là người đứng đầu của cả tỉnh Phú Thọ. Còn Trần Gia Bảo đang đứng trước mặt anh ta không khác gì một con tôm tép đang cầu xin tha mạng.
Đám con nhà giàu ở bên cạnh không ngừng gào thét.
“Anh Diệu hay quá, không những thân thế hiển hách mà còn bá đạo như vậy. Có nhà họ Hoàng, có anh Diệu ở đây, Trần Gia Bảo đừng hòng tiếp tục tác oai tác quái ở Phú Thọ nữa.”
“Trần Gia Bảo, anh đã nghe thấy hay chưa? Nếu anh là người thức thời thì mau nhanh chóng cảm ơn anh Diệu vì đã cho anh một cơ hội này rồi vĩnh viễn biến khỏi tỉnh Phú Thọ này đi. Nếu không chỉ cần nhà họ Hoàng ra tay thì cho dù anh có giỏi đến đâu cũng sẽ dễ dàng bị đánh bại thôi, mãi mãi anh cũng không có cơ hội để trở mình đâu.”
“Đây là tỉnh Phú Thọ, là thiên hạ của nhà họ Hoàng chứ không phải là tỉnh Hòa Bình của anh, ở đây không chứa chấp được được anh. Thêm nữa, lúc nào anh rời khỏi đây nhớ mang theo Ngụy Phong Lăng và Ngụy Nhã Huyên, ở tỉnh Phú Thọ của chúng tôi không chào đón những kẻ phản bội.”
Xung quanh la hét sỉ nhục Trần Gia Bảo, càng làm Hoàng Minh Diệu đắc ý hơn. Anh ta búng tay một cái, lập tức có một cô gái xinh đẹp rót thêm rượu vào trong ly cho anh ta, rồi ngồi trong vòng tay của anh ta cười đùa.
Cả người Liễu Ngọc Phi run lên, cô hận không thể giáo huấn cho đám công tử con nhà giàu xung quanh một trận.
Trần Gia Bảo vỗ nhẹ vào tay cô, để xoa dịu tâm trạng tâm trạng phẫn nộ của cô rồi lạnh lùng nhìn xung quanh một vòng.
Những người bị Trần Gia Bảo nhìn tới bỗng chốc đều cảm thấy mắt mình như bị kim đâm, trong lòng nơm nớp lo sợ nên vội vàng cúi đầu xuống, im miệng lại không dám nói tiếp nữa.
Đám người vừa nãy còn hò hét sỉ nhục Trần Gia Bảo nhanh chóng yên tĩnh trở lại, cảm giác có vẻ rất lạ lùng.
Hoàng Minh Diệu không khỏi cau mày lại.