Chương 1304
Bùi Tuệ Lâm thầm lắc đầu, mặc dù cô ta cho rằng Trần Gia Bảo mạnh đến mức khó tin, nhưng dù sao cũng chẳng phải thần thánh, sao anh ta có thể giành được chiếc thắng đây? Tất nhiên, nếu Trần Gia Bảo thực sự thắng Kinh Lập Thành thì đó quả thực là một phép màu.
Nhưng liệu có thể hay không?
“Phép màu?”
Kinh Lập Thành khịt mũi dè bỉu.
Trần Gia Bảo đứng chắp tay sau lưng, cười bảo: “Quả thực là cây hoa anh đào bằng phỉ thúy hồng phỉ này rất đẹp, tay nghề phải nói là khéo léo tài tình, nhưng dù có đẹp đến mấy cũng là đồ vật vô tri vô giác.” Xét cho cùng, nó sẽ không bao giờ so sánh được vẻ đẹp đủ mọi kiểu dáng của những bông hoa anh đào thật đang nở rộ.”
Kinh Lập Thành mỉm cười hả hê và nói: “Nếu không tính giá trị của chính nó thì hiển nhiên hoa anh đào thật đẹp hơn, nhưng dù sao hoa anh đào cũng chỉ có một mùa, khi mùa hoa qua đi, dù hoa có đẹp đến mấy cũng sẽ khô héo. Đó là lý do tại sao tôi đã bỏ ra rất nhiều tiền để điêu khắc cây hoa anh đào bằng phỉ thúy hồng phỉ này, để bất cứ lúc nào Vũ Tình cũng được ngắm hoa anh đào.”
Nói xong, anh ta nhìn Lưu Vũ Tình bằng ánh mắt dịu dàng.
Mọi người xung quanh lại trầm trồ ghen tị.
Lưu Vũ Tình lập tức quay đầu đi, không nhìn Kinh Lập Thành.
Mặt Kinh Lập Thành hơi biến sắc, nhưng anh ta lập tức điều chỉnh lại tâm lý, anh ta tin chắc rằng đến cuối cùng Lưu Vũ Tình sẽ thuộc về mình!
Trần Gia Bảo chợt lên tiếng: “Như anh nói, hoa anh đào chỉ có mùa, bây giờ là mùa thu, hoa anh đào đã héo tàn, nhưng nếu bây giờ tôi có thể làm cho hoa anh đào nở, liệu có được tính là thắng anh không?”
Mọi người xôn xao lên, ai cũng biết hoa anh đào chỉ nở vào mùa xuân nhưng bây giờ đã vào thu, mùa hoa anh đào đã đi qua, làm sao hoa anh đào lại bung nở lần nữa được?
Điều này là không thể!
Ngay cả Bùi Tuệ Lâm và Lưu Vũ Tình cũng nghĩ rằng Trần Gia Bảo bị điên. Làm sao có thể khiến hoa đào nở vào mùa thu được?
Kinh Lập Thành phá lên cười như thể vừa nghe được câu chuyện hài hước nhất trên đời, anh ta vừa cười vừa nói: “Không phải là anh bị sốt cao nên nói mớ đấy chứ? Mỗi loài hoa đều có mùa nở riêng. Đó là quy luật của tự nhiên. Một người trần mắt thịt như anh có tài cán gì mà can thiệp được? Anh đã mạnh miệng như vậy thì tôi sẽ cho anh một cơ hội. Nếu lúc này đây mà anh thật sự có thể làm cho hoa đào nở rộ, thì tôi, Kinh Lập Thành, chịu thua ngay lập tức!”