Chương 1291
Lưu Vũ Tình thấy Trần Gia Bảo không có ý định đáp lại cô ta, cô ta cũng không biết anh có giả bộ hay không, trong mắt hiện lên một tia oán hận, cô ta thở dài: “Xem ra trong mắt anh Trần, Vũ Tình vẫn kém một món đồ trang sức. Ai bảo Vũ Tình mệnh khổ? Bây giờ Vũ Tình sẽ đưa anh đi.”
Nói xong, Lưu Vũ Tình buông cánh tay của Trần Gia Bảo xuống, cô ta đi trước dẫn đường.
Trần Gia Bảo nhún vai rồi đi theo ngay bên cạnh.
Đi đến cánh cửa thứ ba ở bên trái hành lang, Lưu Vũ Tình đẩy cánh cửa ngang và làm động mời vào với Trần Gia Bảo bên cạnh, cô ta làm ra cử chỉ mời đó, giọng nói lưu loát, cười nhẹ nhàng: “Anh Trần, mời vào.” Miệng Trần Gia Bảo cong lên một nụ cười không thể giải thích được. Anh gật đầu rồi bước vào phòng.
Anh vừa dùng chân trái bước vào thì đột nhiên, Lưu Vũ Tình “Ai ô” một tiếng, cô ta như bị trẹo chân, tự nhiên ngã xuống đất, khuôn mặt nhỏ xinh đầy vẻ hoảng sợ.
Trần Gia Bảo khẽ cau mày, anh xoay người sang ngang, anh vươn tay ôm cô ta vào lòng, cùng lúc đó, hương thơm quyến rũ xông vào mũi Trần Gia Bảo, khiến trái tim anh run rẩy.
Tuy nhiên, ngay sau đó, đổi đột ngột xảy ra chuyện!
Khi Lưu Vũ Tình lao vào vòng tay của Trần Gia Bảo, trong tay cô ta đã có một con dao găm sắc bén, đặt nó lên bụng Trần Gia Bảo, sau đó cười nói: “Anh Trần, con dao này vô cùng đặc biêt, trên mũi còn có màu sắc, phúc phận này không dễ dàng hưởng thụ, đừng nhúc nhích, anh cẩn thận Vũ Tình không đủ sức khống chế, sẽ đâm vào anh.”
Dưới sự dụ dỗ của mùi hương quyến rũ, nguy cơ đang đe doạ đến tính mạng anh!
Dao găm trong tay cô ta đang đâm tới, nhưng anh không quan tâm, chỉ nhướng mày rồi mỉm cười: “Cô có nghĩ rằng một con dao găm đơn thuần có thể là mối đe dọa với tôi không?”
Một tay Lưu Vũ Tình cầm dao găm còn tay kia đặt lên lên cổ của Trần Gia Bảo, cô ta nở một nụ cười quyến rũ rồi cười khúc khích nói: “Trần Gia Bảo là một bậc thầy vĩ đại, anh đủ sức để càn quét các tỉnh Hoà Bình và Thái Bình. Bao gồm cả Vũ Tình, anh Trần là nhân vật lớn trong tâm trí của vô số người. Vì vậy, anh Trần sao có thể nghĩ rằng một mình Vũ Tình sẽ đối phó với anh?”
Lưu Vũ Tình vừa nói xong, đột nhiên Trần Gia Bảo cảm thấy có một khẩu súng lục chĩa về phía sau lưng mình, đồng thời một giọng nói vang lên : “Đừng nhúc nhích, cẩn thận tôi bắn nhầm, một viên đạn có thể lấy đi mạng sống của anh.” Trần Gia Bảo quay lại nhìn, nụ cười càng thêm đùa cợt: “Thì ra là cô.” Người đã chĩa súng vào Trần Gia Bảo chính là Bùi Tuệ Lâm!
Bùi Tuệ Lâm, giống như Lưu Vũ Tình, hôm nay cô ta mặc một bộ trang phục màu đỏ, trang điểm nhẹ nhàng, môi đỏ răng trắng, vô cùng xinh đẹp, quý phái và trang nghiêm.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!