Chương 1245
“Thật sự không biết tốt xấu gì, nếu đã như vậy thì đừng trách tôi không khách sáo!” Liễu Đức Thắng lại đứng lên, có lẽ là bởi vì thường xuyên xử lý bọn trộm mộ, cho nên cơ thể anh ta toát ra hơi thở lạnh lẽo, nói: “Lúc nãy Phí Văn Đại gọi cho tôi và nói rằng cậu vô cùng tài giỏi. Lúc đó, tôi đã đoán rằng cậu là một người luyện võ. Cậu nghĩ rằng tôi sẽ ngu ngốc đến mức không chuẩn bị gì, cứ như vậy đến đây để thương lượng với cậu sao?”
“Nếu như anh có biện pháp, thì tôi sẽ khiến cho từng người các anh phải ra đi.” Vẻ mặt Trần Gia Bảo khinh thường, không cần phải nói, “chuẩn bị” của Liễu Đức Thắng chính là người đứng sau lưng anh ta. Tuy nhiên, thực lực của “Thông U hậu kì”, như thế nào, anh lại có thể nhìn thấy qua ánh mắt?
“Đây là những gì cậu đã nói, đừng hối hận!” Liễu Đức Thắng chế nhạo, đột nhiên lớn tiếng nói: “Trương Tam Gia!” Đúng như dự đoán của Trần Gia Bảo, ông già mặc quần áo luyện công màu trắng phía sau Liễu Đức Thắng bước ra. đối diện Trần Gia Bảo hai tay chắp sau lưng, đôi mắt ông ta vốn đã hơi nheo lại, đột nhiên mở to ra, bắn ra ánh sáng sắc bén, khí thế độc đoán, hiển nhiên là có nội tâm tu luyện sâu xa.
Tuy nhiên, trong mắt Trần Gia Bảo, những tu luyện nội lực của ông ta lại giống một cậu bé nghịch ngợm ba tuổi, ồ không, bởi vì đối phương là người luyện đến “Thông U hậu kì” nên anh cho ông ta chút mặt mũi, cùng lắm cũng không khác gì một cậu bé bảy tuổi nghịch ngợm.
Liễu Đức Thắng tự hào giới thiệu: “Trương Tam Gia là một võ sĩ lão làng có tiếng ở thành phố Thái Bình. Mười năm trước, sức mạnh của ông ấy đã đạt tới trạng thái Thông U Hậu kỳ’. Đồng thời, ông ấy còn bắt đầu mở một phòng tập võ thuật để dạy quyền pháp, và học trò của ông ấy có tới bốn đến năm trăm người. Hàng trăm người đó cũng là những người nổi tiếng nhất ở thành phố Thái Bình. Sau mười năm luyện tập miệt mài này, trình độ tu luyện của Trương Tam Gia dù chưa đạt đến cảnh giới huyền thoại như trong truyền thuyết kia nhưng e rằng sẽ không tệ hơn là mấy.”
Phí Văn Đại kêu một tiếng, tuy rằng anh ta đã biết thực lực thật sự của Trương Tam Gia vô cùng mạnh mẽ nhưng thế nào anh ta cũng không thể nghĩ đến, ông ta lại có thể mạnh đến cảnh giới cao như vậy.
“Quản lý Liễu quá khen, tôi chỉ là có chút võ thuật, sao dám so với đẳng cấp của đệ nhất võ tướng?” Trương Tam Gia bị Liễu Đức Thắng khen ngợi như vậy, vẻ mặt ông ta đắc ý, tuy rằng khiêm tốn trong miệng, nhưng cũng không nhịn được muốn thể hiện bản thân.
Ông ta bắt đầu di chuyển, nội lực vận chuyển đến chân, vừa nhấc chân ra khỏi vị trí ban đầu, đột nhiên mọi người nhìn thấy hai dấu giày chìm một tấc trên nền nhà cứng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!