Chỉ là bọn họ không ngờ người trẻ tuổi không biết xuất thân từ đâu trước mặt, mới vừa làm chấn động cả bữa yến tiệc, bây giờ lộ ra thân phận là một nhân vật huyền thoại nổi tiếng, tin tức kinh khủng này ảnh hưởng không nhỏ đến tâm lí bọn họ.
Thu hết trạng thái của những người xung quanh vào trong tầm mắt, Trần Gia Bảo đứng thẳng người chắp tay ra sau, ánh mắt tự tin và vững vàng, nhướng mày cười hỏi: “Làm sao anh biết đến tôi?”
Lời này vừa nói ra, thân phận của Trần Gia Bảo không còn gì đáng nghi ngờ nữa, anh đây là trước mặt mọi người thừa nhận anh chính là ngài Trần tiếng tăm lừng lẫy ở tỉnh Hòa Bình. Lần này những người xung quanh vừa nổi lên lòng nghi ngờ liền không thể nghi ngờ gì được nữa, mọi người túm tụm lại với nhau bàn tán xôn xao cả lên.
“Tôi nhìn không ra, hóa ra anh ta chính là ngài Trần nổi tiếng của tỉnh Hòa Bình. Tôi nghe nói từ lúc còn rất trẻ anh ta đã đánh bại Tông sư kiếm đạo Cừu Thanh Vũ, anh ta đã thống nhất toàn bộ thế lực ngầm ở tỉnh Hòa Bình, trở thành người duy nhất được cả tỉnh Hòa Bình vinh dự ngưỡng mộ trong vòng ba mươi năm gần đây. Một nhân vật huyền thoại như vậy, các người có dám nghĩ tới anh ta còn trẻ tuổi tới như vậy không? Chẳng lẽ anh ta từ trong bụng mẹ đã bắt đầu luyện võ?”
“Còn không phải sao? Tôi nghe nói Bùi Thanh Phong, đại thiếu gia nhà họ Bùi ở tỉnh Phú Thọ chúng ta, coi ngài Trần là kẻ thù không đội trời chung, thậm chí còn vì vậy mà hoãn lại kế hoạch tham gia vào tỉnh Hòa Bình. Nghĩ thử xem đại thiếu gia Bùi Thanh Phong ở tỉnh Phú Thọ chúng ta là nhân vật kỳ tài xuất chúng đến cỡ nào, vậy mà ngay cả anh ta cũng đặc biệt kiêng kị ngài Trần. Có thể thấy ngài Trần này thế lực kinh khủng đến mức nào!”
“Vậy thì các anh có biết tại sao đại thiếu gia Bùi Thanh Phong lại đối với ngài Trần đặc biệt kiêng kị không?”
Ngay lập tức một câu nói này đã thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh, mọi người liên tục thúc giục anh ta nói ra nhanh.
Người đàn ông đắc ý nhỏ giọng thì thầm: “Tôi cũng chỉ nghe được tin tức từ nơi khác. Nghe nói võ sĩ số một của đại thiếu gia Bùi Thanh Phong, người ở tỉnh Phú Thọ chúng ta nổi danh lừng lẫy “Song chưởng vô địch” Vân Bá Hùng, ở tại một biệt thự suối nước nóng trong thôn của tỉnh Hòa Bình đại chiến với ngài Trần một trận, hai người từ mặt đất đánh lên tới trên trời, lại từ trên trời đánh xuống tới mặt đất. Đánh tới rung chuyển một vùng trời, quỷ kêu thần khóc.
Cuối cùng vẫn là ngài Trần cao tay hơn một bật, dùng một kiếm chém đứt cánh tay phải của Vân Bá Hùng. Hiện tại Vân Bá Hùng đã thoái vị rút lui, thể lực của đại thiếu gia Bùi Thanh Phong cũng đang chờ hồi phục lại sinh khí. Vì vậy mà đại thiếu gia Bùi Thanh Phong đặc biệt kiêng kị ngài Trần.”
Mọi người xung quanh nghe xong đều há hốc mồm kinh ngạc, “Song chưởng vô địch” Vân Bá Hùng từng uy danh vô cùng hiển hách ở tỉnh Phú Thọ, trong lòng người dân tỉnh Phú Thọ ông ta chính là một vị thần cao cao tại thượng, nhưng bây giờ một vị thần lợi hại như vậy thực sự đã bị ngài Trần hạ gục được rồi.
Trần Gia Bảo còn chặt mấy một cánh tay của ông ta, Trần Gia Bảo phải mạch mẽ cường đại đến mức nào?
Giờ phút này, tuy rằng Trần Gia Bảo còn trẻ tuổi, nhưng mọi người xung quanh đối với Trần Gia Bảo càng là kính trọng và nể sợ.
Tôn Trường Đông ngẩng đầu nhìn Trần Gia Bảo từ trên xuống dưới, mặc dù anh ta đã nghe nói qua truyền thuyết về ngài Trần ở tỉnh Hòa Bình không dưới một lần, nhưng sau khi nghe mọi người xung quanh nói lại, trong lòng anh ta vẫn là rất chấn động, không khỏi bật cười : “Theo tôi được biết, ngài Trần tên thật là Trần Gia Bảo, anh vừa rồi thể hiện ra thực lực của một Tông sư cường giả, cộng thêm việc anh còn trẻ như vậy, so cùng với ngài Trần trong truyền thuyết của tỉnh Hòa Bình mười phần trùng khớp.”
“Nhưng chỉ vỏn vẹn mấy điều nhỏ nhoi này, không đủ để anh quán đoán ra thân phận thực sự của tôi.”
Trần Gia Bảo nhún vai.