Trong gia tộc họ Ngụy, mối quan hệ giữa cô và Ngụy Nhã Huyên chính là mối quan hệ gần gũi thân mật nhất. Thời điểm con bé từ núi Yên Tử trở về không ngừng nói bên tai Tiêu Ngọc Tuyết những chuyện đã xảy ra trên đó, đặc biệt thường xuyên nhắc đến Trần Gia Bảo. Không chỉ kể chuyện đối phương một chân đạp gần chục thuyền mà còn cả việc cậu ta bắt nạt con bé cùng mấy cô gái khác.
Đương nhiên, Ngụy Nhã Huyên đơn thuần ngây thơ hoàn toàn không có ác ý gì, cô chỉ muốn kể chút chuyện tình li kì của Trần Gia Bảo mà thôi. Chỉ tiếc Tiêu Ngọc Tuyết vốn dĩ đam mê với việc học võ, kinh nghiệm đối với chuyện nam nữ là con số âm, hoàn toàn không thể nhìn ra tâm tư thiếu nữ của Ngụy Nhã Huyên.
Cứ như vậy, một người nói một người nghe, mưa dầm thấm lâu, cho nên Tiêu Ngọc Tuyết thời điểm nhìn thấy Trần Gia Bảo hoàn toàn chẳng có chút cảm tình gì, nếu không muốn nói là chán ghét đối phương.
Ngụy Phong Lăng thấy tình hình không ổn liền vội vàng đứng lên hòa giải.
“Trần Gia Bảo, anh đừng để bụng. Chị gái Ngọc Tuyết của em đó giờ chỉ đặc biệt quan tâm đến chuyện luyện võ, tâm tư đơn thừng, miệng lưỡi thẳng thắn nhưng tuyệt đối không có ác ý gì cả.”
Trần Gia Bảo nhàn nhạt nở nụ cười, lười so đo với Tiêu Ngọc Tuyết. Nhưng anh bỏ qua không đồng nghĩa với việc người khác cũng như vậy. Liễu Ngọc Phi mở miệng giễu cợt.
“Mắng Trần Gia Bảo là tên đàn ông bạc tình, người ngoài không biết chuyện nghe vào tai còn tưởng anh ta bỏ rơi cô đấy. Đương nhiên, loại người chẳng hiểu phong tình thế thái như cô, suốt ngày chỉ đâm đầu vào võ thuật, bất luận người đàn ông nào đi chăng nữa cũng sẽ sớm rời đi mà thôi.”
Tuy rằng cô cũng cho rằng Trần Gia Bảo tính tình vô liêm sỉ, thủ đoạn đáng ghét nhiều lần cưỡng hôn mình. Nhưng đối với cô, trong lòng mắng đối phương là một chuyện nhưng khi thấy người phụ nữ khác mắng anh lại là vấn đề hoàn toàn đối lập. Bất tri bất giác, Liễu Ngọc Phi đã đem Trần Gia Bảo trở thành đối tượng kề cận bên cạnh mình. Cô tuyệt đối không cho phép bất kì ai bắt nạt anh.
Trần Gia Bảo kinh ngạc nhướng mày, anh chưa bao giờ nghĩ tới việc Liễu Ngọc Phi sẽ đứng lên nói đỡ cho mình, khóe môi bất giác cong cong, lộ ra nụ cười mỉm. Ngụy Phong Lăng sắc mắc khẽ biến, địa vị của Tiêu Ngọc Tuyết ở nơi này đặc biệt cao, ngay cả anh cũng chưa từng dám lớn tiếng mắng mỏ cô như Liễu Ngọc Phi. Huống hồ tính tình Tiêu Ngọc Tuyết vốn dĩ cực kì nóng nảy, lần này Liễu Ngọc Phi vô tình hữu ý chọc vào, quả thật là chuyện ngày càng xấu thêm.
Chi có Ngụy Nhã Huyên từ đầu đến cuối thỏa mãn chứng kiến một màn này, đuôi mắt ngập tràn sự vui vẻ. Bởi vì cô đối với sự xuất hiện của Liễu Ngọc Phi bên cạnh Trần Gia Bảo mà tâm tình cực kì khó chịu.
Đối phương không chỉ xinh đẹp mà còn sóng vai bên cạnh Trần Gia Bảo bàn bạc về tính chất công việc, chưa kể còn có chú ỷ muốn cô tránh mặt đi. Cô đã không vui thì nhất định phải tìm cách khiến Tiêu Ngọc Tuyết trực tiếp ra tay giáo huấn Liễu Ngọc Phi, như vậy Ngụy Nhã Huyên mới cảm thấy thoải mái được.
Quả nhiên nghe những lời này, sắc mặt Tiêu Ngọc Tuyết lập tức đanh lại, cả người tỏa ra khí tức lạnh lẽo.
Cô lạnh lùng hạ giọng.
“Cô đây là đang khiêu khích tôi sao?”
Khiêu khích?
Liễu Ngọc Phi đối với hai từ khiêu khích này có ấn tượng rất sâu sắc. Bởi vì mỗi lần Trần Gia Bảo nói như vậy, sau đó đều sẽ xông đến bắt nạt cô, khiến cô vừa tức giận vừa xấu hổ. Nhất thời xuất phát theo bản năng mỗi khi đứng trước Trần Gia Bảo, cô liền lớn giọng, đôi mắt đẹp mở to đầy thách thức.
“Khiêu khích cô thì làm sao, hả? Muốn thì đến đây mà đánh một trận.”
“Đánh thì đánh. Địa điểm chính là khuôn viên biệt thự, ngay tại giờ này, phút này.”
Tiêu Ngọc Tuyết cười gằn, đầu ngón tay thon dài thanh mảnh chỉ ra hướng bên ngoài, nhanh chóng lập ra lời quyết đấu. Liễu Ngọc Phi khí thế hoàn toàn không thua kém chút nào, trực tiếp nghênh chiến.
“Tới thì tới, tưởng tôi sợ cô sao?”
Ngụy Phong Lăng cười khổ một tiếng, vội vàng đi lên khuyên nhủ.
“Chị ơi, cô Ngọc Phi đây dù sao cũng là khách, hơn nữa còn lần đầu đến nhà chúng ta, nếu đánh nhau thì không hay cho lắm đâu. Chuyện này nếu truyền ra ngoài, mọi người sẽ nói người nhà họ Ngụy chúng ta không biết cách tiếp đã khách đấy.”
“Bớt nhiều lời nhảm nhí đi, đem Phá Lôi Anh Thương ra đây!”
Ngụy Phong Lăng cảm thấy kinh ngạc. Phá Lôi Anh Thương chính là trường thương được chế tạo từ thiên thạch, lực sức thương vô cùng cao, có thể dễ dàng xuyên thủng tất cả mọi thứ. Hơn nữa thời điểm ra đòn quyết định, trường thương vang rền tựa như tiếng sấm, khí thế hơn người!