Tuy nhiên hiện tại hai người vẫn còn là học sinh mới, chỉ đành xin nghỉ nửa buổi, sau khi cùng Trần Gia Bảo nói lời tạm biệt, dặn dò cẩn thận liền quay lại đại học Hà Nội. Mà anh, sau khi giải quyết vài chuyện lặt vặt liền đem theo Côn Luân Chi, Tử Chi, Ngọc Hư Kim Đỉnh lẫn Thiên Phượng, lên máy bay đi đến tỉnh Phú Thọ.
Vốn dĩ Hương Giang muốn theo Trần Gia Bảo rời đi nhưng sau khi suy tính toán một hồi anh vẫn quyết định để đối phương ở lại. Dù sao tỉnh Phú Thọ cũng là địa bàn của Bùi Thanh Phong. Cho dù là thiên thời địa lợi nhân hòa đi chăng nữa thì đối với cấp bậc tu vi hiện tại của Hương Giang vẫn sẽ khá nguy hiểm.
Chi bằng ở lại, vừa dùng thời gian tập luyên nâng cao khả năng, vừa có thể bảo vệ Kiều Phượng Hoa.
Sau khi lên máy bay, Trần Gia Bảo nhìn tin tức mình thu thập được về ngọc tỷ Truyền Quốc, đuôi mày không khỏi cau chặt.
“Như vậy, hiện tại chỉ biết qua lao rằng ngọc tỷ Truyền Quốc đang ở đâu đó bên trong một ngôi mộ vừa được khai quật nhưng sớm đã không cánh mà bay?”
Đây là loại tin tức gì vậy chứ? Muốn dựa vào lượng tin tức rời rạc này mà tìm được ngọc tỷ Truyền Quốc, quả thật giống như mò kim đáy biển vậy. Trần Gia Bảo đột nhiên cảm thấy mình giống như bị chơi xấu vậy. Liễu Ngọc Phi bất đắc dĩ cười khổ.
“Hết cách rồi, chúng ta khó khăn lắm mới tra ra được thông tin này.”
Trần Gia Bảo khẽ cong môi, muốn nói thêm gì đó thì chợt im lặng bởi lúc này cách không xa chỗ bọn họ ngồi có hai người đang rôm rả nói chuyện mà nội dung lại tình cờ truyền đến tai anh.
Cách Trần Gia Bảo khoảng ba hàng ghế ở phía trước có hai người đàn ông trung niên, độ tuổi rơi vào khoảng bốn mươi đang tán gẫu với nhau.
“Ông Trương, không nghĩ đến ông cũng ở trên chuyến bay này đấy. Tôi có nghe nói ông đến thành phố Hòa Bình, thương lượng hợp tác với tập đoàn Gia Vy vừa mới được thành lập cách đây không lâu. Sao, mọi việc thế nào rồi?”
Người đàn ông đeo kính gọng vàng tò mò hỏi thăm. Mà bên cạnh đối phương là người đàn ông hói đầu, gọi là ông Trương. Thành phố Hòa Bình? Tập đoàn Gia Vy?
Trần Gia Bảo thoáng sững sờ, không nghĩ đến có người lại nhắc về tập đoàn Gia Vy. Điều này cho thấy năng lực quản lý của Hàn Đông Vy thật sự rất tốt.
Chỉ nghe người được gọi là ông Trương kia đánh tiếng thở dài.
“Ôi, quên chuyện này đi. Hai ngày trước tôi trực tiếp đến tập đoàn Gia Vy tìm chủ tịch Hàn Đông Vy để thảo luận và thuyết phục cô ta đặt số lượng lớn dược phẩm ở công ty tôi, phía xí nghiệp sẵn sàng hỗ trợ.
Kết quả thì sao, cái cô Hàn Đông Vy đó nói rằngtrình độ công ty tôi chưa đạt chuẩn. Từ chối ngay lập tức, không chừa cho người khác chút mặt mũi nào. Cứ nghĩ đến chuyện này là tôi lại thấy tức giận!”
Ông Trương tên đầy đủ là Trương An, ở tỉnh Phú Thọ là một ông chủ chuyên sản xuất và buôn bán dược phẩm. Lần này nghe ở thành phố Hòa Bình vừa mới thành lập tập đoàn Gia Vy với nguồn tài chính rót vào cực lớn, số vốn quang minh chính đại, trong lòng liền rục rịch, muốn tập đoàn chia cho mình một phần nho nhỏ. Không ngờ vừa đến nơi gặp Hàn Đông Vy để bàn bạc thương vụ hợp tác liền bị cô tạt một gáo nước lạnh, phẫn nộ không thôi.
Người đàn ông đeo kính gọng vàng nghe vậy thì khẽ cười.
“Không trách được, tôi nghe nói Hàn Đông Vy là người phụ nữ tuy rằng còn trẻ nhưng lại vô cùng giỏi giang. Vậy nên ở giới kinh doanh cô ta chính là người luôn đặt mắt cao hơn đầu, không chỉ vậy vẻ ngoài của cô ấy còn xinh đẹp quyến rũ vô cùng, chỉ cần liếc mắt nhìn liền không thể nào quên được. Chỉ tiếc, cho đến bây giờ tôi vẫn chưa gặp qua, không biết thật giả như thế nào mà thôi.”
Trương An nghe vậy liền cười đến vô cùng bỉ ổi.
“Về ngoại hình cô ta thì trăm phần trăm là sự thật. Hàn Đông Vy trời sinh không chỉ gương mặt, dáng dấp mà thậm chí cả khí chất toát ra đều quyến rũ, giống như hồ ly tinh vậy. Tôi đoán những người đứng đầu ở thành phố Hòa Bình đều sớm đã lên giường với cô ta, ngủ qua hết một lượt rồi. Bằng không thì Hàn Đông Vy tuổi còn trẻ như vậy, sau lưng chẳng có ai chống lưng cho, làm sao có thể tìm đâu ra nguồn vốn rót vào tập đoàn Gia Vy? Nói phía sau trong sạch, không có uẩn khúc gì, đánh chết tôi cũng không tin!”
Ông ta bị Hàn Đông Vy thẳng thừng từ chối vậy nên hiện tại khi nói xấu đối phương cũng không hề nể nang chút nào. Người đàn ông mang kính gọng vàng nghe vậy liền bật cười, dáng dấp hèn mọn bắt đầu tưởng tượng.
“Ông nói như vậy chẳng khác nào bảo Hàn Đông Vy là kiều nữ cao cấp rồi? Dù sao thì, tôi cũng ao ước giống như đám người kia, có thể được một lần ngủ với cô ta. Xinh đẹp như vậy, dáng dấp lại tựa như ma quỷ, thật muốn một lần nhấm nháp xem hương vị ngon ngọt như thế nào.”