Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cực Phẩm Thần Y - Trần Gia Bảo - Liêu Ngọc Anh

“Nếu như cậu ta thật sự mạnh đến mức đó, vậy chỉ cần đợi cho đến cuối hiệp đấu sau đó ra ngoài trực tiếp thách đấu với Trương Hữu Quyền là được, thế nào? Nếu như cậu ta có thể thắng, tên tôi liền viết ngược.”

Tần Thanh Nhã và Lâm Thanh Hà khẽ cau mày, nhìn thấy Lâm San San ngay ở trước mặt mình xem thường Trần Gia Bảo, trong lòng hai người đều cảm thấy khó chịu. Trần Gia Bảo nhún vai, trả lời.

“Chuyện tôi nói hoàn toàn là sự thật. Nếu cô không tin thì đó là vấn đề của cô, tôi không cần phải chứng minh cái gì cả.”

Lâm San San nhếch môi, nói dễ nghe như vậy chẳng qua là không có gan thách đấu thôi chứ gì. Một người đàn ông chỉ biết khoác lác như vậy, chẳng hiểu sao Tần Thanh Nhã lại động lòng nữa. Cô khẽ lắc đầu, cùng lúc này lại một tiếng hô nữa ầm ĩ vang lên.

Thì ra trong lúc Lâm San San chỉ mải mê chú ý tới Trần Gia Bảo thì giữa sân đấu đã xảy ra biến hóa, đội trưởng đội bóng rổ trường đại học Bách Khoa Uông Minh Trí dẫn bóng đến ngay phía dưới rổ, chuẩn bị nhảy lên đánh úp thì Trương Hữu Quyền đã trực tiếp đánh bay quả bóng khỏi tay đối phương.

Học viện nghệ thuật MCMA không chỉ cướp được bóng mà còn mạnh mẽ lật ngược tình thế, tiến hành đòn tấn công nhanh, trực tiếp úp rổ, lần thứ hai đem khoảng cách điểm số kéo ra càng xa. Trương Hữu Quyền hét lên, khí thế ngập trời!

Tinh thần đội bóng đại học Bách Khoa lập tức trở nên sa sút. Uông Minh Trí thở hổn hển, vẫn chưa thoát ra khỏi cảm giác chấn động vừa rồi. Tên Trương Hữu Quyền này không chỉ cao to, kĩ thuật chơi bóng cho dù là phía trên hay bên dưới rổ đều nhuần nhuyễn vô cùng, quả thật là một con quái vật mà!

Đây là lần đầu tiên Uông Minh Trí gặp phải đối thủ mạnh đến mức này. Cứ tiếp tục như vậy, chuyện đại học Bách Khoa thua là điều có thể đoán trước được.

“Đội trưởng, chúng ta phải làm gì bây giờ? Chúng ta sẽ thua mất thôi!”

Kiều Minh Nhựt qua loa lau mồ hôi trên mặt, lo lắng hỏi. Kiều Minh Nhựt là hậu vệ, phụ trách khống chế và đột phá vòng vây. Nhưng mỗi khi cậu ta dẫn được bóng vào bên trong thì tên quái vật Trương Hữu Quyền kia sẽ bất ngờ nhảy ra, áp lực đối phương tạo ra quá lớn, Kiều Minh Nhựt hoàn toàn không tìm ra được bất kì cơ hội tốt nào để dứt điểm.

Không chỉ mình cậu mà toàn bộ thành viên đội bóng rổ đều có cùng suy nghĩ như vậy. Trương Hữu Quyền quá mạnh, không một ai có thể ngăn cản hắn ta!

Uông Minh Trí gương mặt đầy vẻ căng thẳng, còn chưa kịp nói lời nào thì đã thấy Trương Hữu Quyền khóe miệng khẽ nhếch, giơ ngón tay cái ra trước mặt bọn họ, sau đó đột ngột chúc ngón tay cái xuống phía dưới.

Khinh bỉ, đây chính là thái độ khinh bỉ đội đối phương! Mọi người theo dõi trận đấu, bao gồm cả khán giả xung quanh đều sục sôi, tức giận không thôi!



Đây chính là sân vận động trực thuộc đại học Bách Khoa, là sân nhà của bọn họ. Trương Hữu Quyền ngay trên địa bàn của đối phương, công khai biểu lộ thái độ ngạo mạn của mình, quả thật là khinh người quá đáng!

“Hắn ta quá kiêu căng rồi, nhất định phải cho hắn biết tay mới được!”

“Đúng vậy, dám ngay trên sân nhà của chúng ta mà càn quấy kiểu đó, đúng là người không có văn hóa mà!”

“Uông Minh Trí cố lên! Mau đè bẹp hắn ta đi!”

Nhất thời xung quanh đều vang lên tiếng hò hét cổ vũ, xen lẫn tức giận. Uông Minh Trí cắn răng, cuối cùng chỉ đành hạ quyết tâm.

“Tiếp tục, nhất định phải chho bọn họ biết tay!”

Kiều Minh Nhựt tức giận gật đầu, nhanh chóng dẫn bóng di chuyển vào vòng vây. Mà Lâm San San theo dõi toàn bộ trận đấu lúc này không khỏi tức giận, nóng nảy kêu lên.

“Trương Hữu Quyền đúng là kiêu căng quá đáng! Hắn ta đang khiêu khích toàn bộ đại học Bách Khoa, chẳng lẽ hắn nghĩ mình thật sự thắng chắc hay sao?”

Tần Thanh Nhã lo lắng, nhấp nhỏm không yên.

“Mặc dù nói đây chỉ là cuộc so tài mang tính chất giao lưu nhưng nếu đại học Bách Khoa thua, chắc chắn sẽ trở thành trò cười, ảnh hưởng đến danh tiếng. Dù sao đi nữa, tình hình lúc này không hề lạc quan chút nào cả.”

Trần Gia Bảo gật đầu, ngay cả anh cũng cảm thấy Trương Hữu Quyền hoàn toàn không xem ai ra gì.

“Tuy rằng Trương Hữu Quyền kiêu căng nhưng cậu ta hoàn toàn có đầy đủ lí do chính đáng để vênh mặt như vậy. Dựa trên tình hình hiện tại, học viện nghệ thuật MCMA chắc chắn sẽ giành phần thắng.”
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!