Chương 872:
Trương Hựu Tư lắc đâu nói một cách bình tĩnh: "Nếu tôi ra tay, đứa trẻ đó đã chết từ lâu. Cha nó đã cắt chân nó, chỉ là đề tỏ lòng xin lỗi mà thôi!”
Trương Hựu Tư nói đến đây, rõ ràng lộ ra niêm tự hào đối với nhà họ Trương, ngắng cao đầu kiêu ngạo nói: "Cha của đứa bé này rất thức thời và cũng rất thông minh. Dùng hai chân, ông ta đã đồi lại được tính mạng của con trai mình, rất đáng giái”
“Thật không may, tôi không phải là đứa trẻ đó, cũng không có một người cha như vậy” Lâm Vũ cười lạnh, trên mặt không chút thay đổi, nhàn nhạt đáp lại ông ta, anh biết răng Trương Hựu Tư kề chuyện này với anh là vì muốn làm cho anh sợ hãi, nhưng. lần này, ông ta đã dọa nhầm người rồi!
“Đúng vậy, cậu không phải là đứa nhỏ _ đó, lôi mà cậu phạm phải còn nghiêm trọng hơn cả lôi của đứa trẻ đó, hơn nữa cậu thật sự không có một người cha khôn ngoan, như vậy tính mạng của cậu làm sao có thê được cứu chứ!” Trương Hựu Tư nheo mắt, giọng nói trở nên hết sức âm trầm.
"Thật sao? Tính mạng của tôi là do tôi tự mình năm giữ, và tôi không cần bắt kỳ sự bảo vệ nào của con người!” Lâm Vũ kiêu ngạo đứng chấp tay sau lưng, vẻ mặt vân bình tĩnh, nhưng đôi tay sau lưng đã siết chặt, bát cứ lúc nào cũng sẵn sàng tấn công. Loại tình huông này chưa từng xảy ra bao giờ với anh, bởi vì anh cho răng không có ai sẽ uy hiếp mình. Nhưng lúc này gặp phải Trương Hựu Tư, anh liền có chút cảm giác bất an không giải thích được, cho nên thận trọng vân hơn.
"Khẩu khí thật lớn. Tuy rằng Dịch Hồng không phải đối thủ của cậu, nhưng trước mặt tôi, hai đòn của cậu cũng chỉ là công phu mèo quào mà thôi. Sở dĩ tôi chưa giết cậu là bởi vì thứ trong tay cậu, thanh kiêm Thuần Quân kià mà thôii”
Trương Hựu Tư nhìn Lâm Vũ với đôi mắt lạnh lùng, nói với giọng gân như ra lệnh: "Tôi muốn câu giao thanh kiếm Thuần Quân đó ra ngay bây giÒ, sau đó tôi hứa sẽ tha mạng cho cậu, ân oán giữa cậu và nhà họ Trương CÓ thể được xóa! Tắt nhiên với điều kiện là không bao giờ được động đến quyền lợi của nhà họ Trương nữa!”
Lâm Vũ nghẹ xong không khỏi chế nhạo, liếc mắt nhìn Trương Hụu Tư như một kẻ ngốc, không ngờ người nhà họ Trương còn kiêu ngạo hơn những người khác!
Lâm Vũ học được giọng điệu của ông ta, chậm rãi nói: "Khấu khí thật lớn.
Tuy rang Trương Hựu Tư không phải là đôi thủ của tôi. Nhưng ở trước mặt tôi, hai kẻ thấp kém các người cũng chỉ là công phu mèo quào mà thôi. Sở dĩ cho tới bây giờ †ôi vận chưa đuổi ông ra ngoài là bởi vì tôi sợ phá hỏng độ đạc trong phòng khám của tôi! Chỉ cân từ nay về sau các người không đặt lòng dạ lên thanh kiêm Thuận Quân của tôi, tôi có thê coi như xóa bỏ ân oán với nhà họ Trương các người. Đương nhiên, tiên đề là người nhà họ Trương mây người đừng tới làm phiền tôi!”
"Đúng là không biết sống chết!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!