Chương 300:
Không _đúng, sáng sớm mình đã phái Kiệt Mê lái xe đi đón Hà tiên đáng lẽ phải tới nơi rồi mới đúng.
Làm sao lâu như vậy rồi còn chưa thấy bóng dáng đâu.
“Quách tổng, có lẽ là trên đường kẹt xe, chúng ta tiền hành trước đi, nhiều người còn đang chờ như vậy.” Tăng Thư Kiệt cũng nhanh chóng lại đây khuyên một câu.
Ông cũng không biết Vi Dự Hằng giở trò, cho nên thật sự nghĩ rằng Lâm Vũ trên đường kẹt xe hoặc xảy ra tình huông gì.
So với sự thân thiệt của ông và Tạ Trường Phong trước đây, hiện giờ ông và Vi Dự Hằng vẫn duy trì một ít khoảng cách.
“Không được không được, Hà tiên sinh không tới thì giững ta không thể bắt đầu.” Quách Triệu Tông có chút có chấp lắc lắc đầu.
Trong lòng Vi Dự Hãng vô cùng tức giận, Hà Gia Vinh này là có cái vận cứt chó gì, chỉ vô tình cứu Quách Triệu Tông một lần mà lại khiến Quách Triệu Tông tôn sùng cậu ta như thế.
Kỳ thật nguyên do trong đó ngoại trừ Quách Triệu Tông ra thì căn bản không có ai biết.
“Quách tổng, theo tôi thì chúng ta nên bắt đầu trước đi, nều không làm chậm giờ lành thì không tốt.” Vi Dự Hằng ha ha cười nói, trong giọng nói ấn ân mang theo một chút áp bách.
Quách Triệu _Tông liếc ông ta một cái, nhàn nhạt nói: “Muốn bắt đầu thì các người bắt đầu đi. Đối với tôi mà nói, chỉ cần có Hà tiên sinh ở, bát luận thời điểm nào cũng là giờ lành!”
Khi ông nói chuyện thì theo bản năng mà sờ dây chuyền ngọc đề vương lục trước ngực. Từ khi Lâm Vũ tặng ông cái này, ông cảm thấy hết thảy dường như đều trở nên cực kỳ triển lợi, rât nhiều hạng mục phải cạnh tranh Vướng mặc đều giành được mà không cần tốn sức.
Vì vậy ông đã sớm coi Lâm Vũ là toàn bộ đề dựa vào, giống như Vạn Ngu Ảnh Thị lần này khởi công, tự nhiên muôn Lâm Vũ cũng ở đầy.
Những người ở hiện trường nghe ông ta nói lời này thì sắc mặt không khỏi biến đổi. Cái gì mà bọn họ bắt đầu trước, hạng mục này người đứng đầu là ông ta, không có ông ta thì bọn họ phải bắt đầu thê nào, đành phải nhẫn nhịn tức giận cùng ông ngôi chờ. – Sắc mặt Vi Dự Hằng cũng trở nên xanh mét. Quách Triệu Tông này năm lần bảy lượt vì Hà Gia Vinh mà không cho ông ta mặt mũi, cũng quá không đem bí thư như mình để vào mắt!
Nhưng là ông ta giận mà không dám nói gì, dù sao ông ta cùng toàn bộ Thanh Hải đều dựa vào người ta.
Nếu Vạn Ngu Ảnh Thị phát triển tốt đẹp thì ông Mã sẽ được ghi thêm một thành tích rực rỡ. Ông ta vừa được lên chức, hoàn toàn có hy vọng tiệp tục được thăng một câp nũa.
“Quách tổng, hay là gọi điện hỏi một chút?” Tăng Thư Kiệt nhắc nhở một câu, cũng không thê cứ chờ như vậy được.
Vi Dự Hằng muốn mở miệng ngăn cản, nhưng di động của Quách Triệu Tông đã vang lên.
Quách Triệu Tông cúi đầu nhìn thì thây là Kiệt Mễ gọi điện thoại tới, nhanh chóng bắt máy, rất tức giận nói: “Cậu làm sao thê, sao còn chưa đưa Hà tiên sinh tới?”
“Ông chủ, tôi bị người ta đánh!” Kiệt Mê khóc nức nở nói: “Tôi cùng Hà tiên sinh vừa muôn ởi thì có một nhóm người mặc đồng phục xông tới ngăn cản chúng tôi, còn đập phá y quán!”
“Cái gì? Hà tiên sinh có việc gì hay không?” Quách Triệu Tông sắc mặt đại biên, vội vàng hỏi.
“Hà tiên sinh tạm thời không có việc gì, nhưng tôi nghe bọn họ nói muốn bắt Hà tiền sinh.” Kiệt Mễ nghẹn ngào nói.
“Phản rồi sao? Kẻ nào to gan như vậy!” Sắc mặt Quách Triệu Tông đỏ bừng, tức giận không kìm được: “Tôi liền để Vi bí thư đi xử lý bọn họi”
“Trên xe bọn họ có chữ “cục quản lý dược thực phẩm”, là một người tự xựng là con trai cục trưởng Bạch dẫn đầu, hắn… hắn đánh đến mức mũi tôi đều. lệch…” Kiệt Mễ nói tới đây thì ủy khuất không thôi, nước mắt ngay lập tức trào ra.
“Mũi đập xuông cũng không sao, Hà tiên sinh không sao là được, Hà tiên sinh thì sao?” Quách Triệu Tông nghiêm nghị nói.