“Vì số lượng quá nhiều, nhân viên cả cửa hàng chúng tôi cùng nhau bận, cũng phải khoảng chừng nửa tiếng đồng hồ.” Nữ nhân viên cửa hàng nói rằng.
“Thế thì không hạch toán nữa, trực tiếp quẹt mười bảy tỷ năm trăm triệu đi, tôi nghĩ là dư dả rồi.” Lâm Thiên vừa nói, vừa đưa thẻ cho nhân viên cửa hàng.
Lãng phí thời gian nửa tiếng đồng hồ ở đây, chi bằng Lâm Thiên về sớm chút để tu luyện.
Nhân viên cửa hàng ngẩn người, mới liền nhận thẻ, sau đó nở nụ cười, ngọt ngào nói một tiếng: “Được ạ thưa ngài.”
Nhân viên cửa hàng rất rõ, quần áo mùa hè vốn thì rẻ hơn so với mùa đông, toàn bộ trang phục trong tiệm cộng lại, cùng lắm mười tỷ năm trăm triệu thôi.
Sau khi quẹt thẻ, Lâm Thiên kêu Kurokawa Nako lựa một bộ mặc lên trước, sau đó để lại địa chỉ, những cái còn lại để cửa hàng đóng gói xong giao qua đó.
Sau khi ra cửa hàng.
Tiếp theo sau đó, Lâm Thiên lại mua túi xách, trang sức, đồ trang điểm cho Kurokawa Nako, trực tiếp lựa mắc nhất mua với số lượng lô.
Quần áo xái hết mười mấy tỷ không phải nhiều, túi xách trang sức xài hết cả mấy chục tỷ.
Sau khi mua sắm xong một vòng, hai người nắm tay nhau đi thang cuốn xuống lầu.
Sau khi thay quần áo rồi, cộng thêm trang điểm lại, và phối đồ trang sức, Kurokawa Nako rực rỡ hẳn lên, xinh đẹp hơn rất nhiều so với trước đây, với lại hiển thị ra một khí chất đặc biệt.
Khiến Lâm Thiên kinh ngạc là khí chất cô chủ nhà giàu phát tán ra của Kurokawa Nako, bình thường chỉ có thể nhìn thấy ở trên người của cô chủ quý tộc, khí chất này, cô gái bình thường rất khó sở hữu, cũng không phải thời gian ngắn có thể bồi dưỡng ra được.
Trước đây Kurokawa Nako ăn mặc bình thường, cũng làm dáng nhiều, Lâm Thiên vẫn chưa từng phát hiện qua điểm này.
“Nghi, vui không?” Lâm Thiên mỉm cười hỏi rằng.
“Chỉ cần có anh Lâm Thiên ở bên cạnh, thì tôi vui.” Kurokawa Nako nở nụ cười ngọt ngào hạnh phúc.
Tuy Kurokawa Nako nói như vậy, chỉ là gặp dịp mua vui.
Nhưng mà trong lòng của Kurokawa Nako không thể không thừa nhận, cô ấy đã rất lâu không có thoải mái ra ngoài đi dạo mua sắm như vậy rồi, cô ấy đích thực khá là vui vẻ, thoải mái.
Giữa lúc hai người nói chuyện đã đến cuối thang cuốn.
Đùng!
Lâm Thiên và Kurokawa Nako, vừa đúng lúc bước ra thang cuốn, khi đạp lên ván giậm sắt phía trước thang cuốn, ván giậm sắt đột nhiên sập xuống.
“Á á!”
Kurokawa Nako phát ra một tiếng hét, chân liền bị cuốn vào phía dưới thang cuốn.
Lâm Thiên phản ứng rất nhanh, lúc vừa sập ván, thì Lâm Thiên nhảy đến ván giậm không có bị sập bên cạnh theo bản năng rồi.
“Trịnh Nghi!”
Lâm Thiên hét to một tiếng.
Thang cuốn vẫn đang hoạt động, cứ tiếp tục như vậy, mà chân của Kurokawa Nako đã bị cuốn vào trong, thang cuốn cứ tiếp tục hoạt động, thậm chí sẽ cuốn cả người cô ấy vào trong, sau đó nghiền nát!
Khách hàng đang đi xung quanh, với lại khách hàng đang trên thang cuốn, đều bị giật mình bởi sự cố đột nhiên xuất hiện của thang cuốn.
Với sức mạnh của Lâm Thiên, Lâm Thiên có thể kéo Kurokawa Nako ra ngoài, nhưng chân của cô ấy đã cuốn vào trong, Lâm Thiên cố kéo chỉ sẽ khiến Kurokawa Nako mất đi nửa cái chân!
“Anh Lâm Thiên!”
Kurokawa Nako liên tục kêu cứu, trong lòng của cô ấy ngay khoảnh khắc này, hoang mang, sợ hãi, tuyệt vọng…
Cô ấy biết, thang cuốn tiếp tục hoạt động như vậy, cả người cô ấy đều sẽ bị cuốn vào dưới thang cuốn, sau đó tử vong!
“Nghi, có tôi ở đây, cô tuyệt đối sẽ không có chuyện đâu!” Lâm Thiên cắn răng nói rằng.
Lâm Thiên nhìn thấy người phụ nữ của mình, chân bị cuốn vào thang cuốn, Lâm Thiên tất nhiên cũng sốt ruột.
“Mẹ kiếp, dừng cho tôi!”
Lâm Thiên không dám do dự thêm nữa, lập tức dùng tay nắm lại tay vịn hai bên của thang cuốn, sau đó dùng sức thật mạnh.
“Chít chít chít!”
Như thế này, thang cuốn bỗng phát ra một tiếng động chói tai, thậm chí còn ma sát ra tia lửa!
Dưới tác dụng sức mạnh lớn mạnh của Lâm Thiên, thang cuốn bị bắt buộc dừng hoạt động.
“Phá cho tôi!”
Lâm Thiên lại dùng sức, đồng thời còn kèm theo dao động của nội lực, thang cuốn trực tiếp bị chấn động hư, sau đó hoàn toàn dừng lại.
Lâm Thiên thế mới buông tay ra, sau đó chạy tới trước mặt của Kurokawa Nako.
“Nghi!”
Lâm Thiên nắm lấy bàn tay ngọc ngà của Kurokawa Nako, sốt ruột mà lại lo lắng nhìn Kurokawa Nako.
“Anh Lâm Thiên, tôi… Chân tôi đau quá! Tôi rất sợ!” Kurokawa Nako nước mắt chảy đầy mặt, khiến người xem tới thương xót không ngớt.
Bây giờ cô ấy không chỉ bị đau chân, quan trọng nhất vẫn là chịu phải hoảng sợ vô cùng lớn.
Tuy cô ấy rất có tâm kế, nhưng nói tới cùng cô ấy cũng chỉ là cô gái trẻ tuổi yếu ớt.
“Đừng sợ Nghi, có tôi ở đây, thì cô nhất định sẽ không có chuyện đâu! Bây giờ thang cuốn đã dừng lại rồi!” Đôi tay của Lâm Thiên nắm lấy tay của Kurokawa Nako, liên tục an ủi.
Lâm Thiên nhìn thấy bộ dạng như vậy của Kurokawa Nako, trong lòng cũng vô cùng không thoải mái.
Bây giờ chân của Kurokawa Nako, đã bị cuốn vào dưới thang cuốn, Lâm Thiên cũng không dám tuỳ tiện kéo cô ấy ra, nếu không thì sẽ gây ra tổn thương lần thứ hai cho cô ấy.
“Ừm ừm!” Kurokawa Nako gật đầu.
Kurokawa Nako không biết tại sao, sau khi cô ấy nghe an ủi của Lâm Thiên, cô ấy lại cảm thấy trong lòng lập tức yên tâm hơn rất nhiều…
Lúc này, vài người nhân viên siêu thị đã hỏi han chạy qua đây.
“Cô, anh, hai người không sao chứ?” Nhân viên siêu thị nhìn thấy xuất hiện sự cố thang cuốn, cũng giật mình rồi.
“Lập tức gọi số khẩn cấp!” Lâm Thiên tức giận nói rằng.
Bây giờ tình hình như vậy, Lâm Thiên không dám cố dùng sức, sợ gây nên tổn thương nghiêm trọng lần thứ hai đối với Kurokawa Nako, dưới tình trạng như vậy, chỉ có thể gọi số khẩn cấp đến tiến hành tháo gỡ.
“Vâng vâng vâng!”
Mấy người nhân viên liên tục gật đầu, sau đó một nhân viên trong đó bắt đầu gọi điện thoại.
Sau khi gọi xong điện thoại.
“Nói cho tôi biết, tại sao lại xảy ra sự cố như vậy!” Trong đôi mắt của Lâm Thiên nhấp nháy ngọn lửa tức giận, nghiêm giọng chất vấn mấy người nhân viên này.
Một nhân viên gầy ốm nói rằng: “Đây… Đây không liên quan chúng tôi, việc về mặt kiểm tu thang cuốn đều là chủ quản Ngô đang phụ trách, ông ta…”
“Đừng nói chuyện bậy bạ!” Một nhân viên bên cạnh kéo kéo nhân viên gầy ốm.
“Nói tôi biết!”
Lâm Thiên vừa nói, vừa lấy một tấm chi phiếu ra đưa cho nhân viên gầy ốm.
Nhân viên gầy ốm vừa nhìn chi phiếu là ba tỷ năm trăm triệu, thì liền nhận lại, sau đó nói rằng:
“Dựa theo quy định, thang máy phải mười ngày bảo dưỡng một lần, nhưng mà… Chủ quản Ngô sắp xếp là ba mươi ngày bảo dưỡng một lần, ông ta nói một tháng bảo dưỡng một lần hoàn toàn đủ rồi.”
Sau khi Lâm Thiên nghe tới đây, thì ngọn lửa tức giận phừng phực trong mắt càng cháy rào rực hơn rồi.
Lúc này, một ông mập bụng bự mặc đồ tây chạy qua đây.
“Đó chính là chủ quản Ngô.” Nhân viên gầy ốm chỉ ông mập chạy qua đây.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!