“Ồ? Xảy ra chuyện gì vậy?” Lâm Thiên đặt chén đũa xuống, có chút nghi ngờ.
Tần La trịnh trọng nói: “Cát Lai gây áp lực với Hoa Quốc, mục đích là để quét sạch các cậu!”
“Cái gì?” Lâm Thiên đột nhiên giật mình.
“Hoa Quốc và Cát Lai gần đây duy trì quan hệ hợp tác rất tốt, đương nhiên sẽ đáp ứng yêu cầu mà Cát Lai đưa ra. Hoa Quốc đương nhiên sẽ đồng ý yêu cầu của Cát Lai, còn cậu thì tự nhiên sẽ trở thành đứa con bị bỏ rơi.” Tần La nói.
Lâm Thiên trịnh trọng gật đầu, Lâm Thiên có thể tưởng tượng ra quan hệ cường đại này.
Tần La nói tiếp: “Lâm Thiên, cho dù cha tôi và ông Trương có hết sức bảo vệ cậu, thì cũng chỉ có thể cứu được một mạng mà thôi. Vả lại, cậu phải giao khu giải trí cho Hoàng tử Cát Lai mới được, nếu không thì... chỉ có một con đường chết!”
“Chết tiệt!”
Lâm Thiên đập mạnh tay xuống bàn ăn, bát cơm bị đánh đổ.
Lâm Thiên không ngờ Hoàng tử Cát Lai lại thực hiện thủ đoạn này.
Tần Thi đứng bên cạnh nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay Lâm Thiên, vừa nghiêm túc vừa lo lắng nói:
“Lâm Thiên, anh nhất định phải hiểu được tính nghiêm trọng của chuyện này. Đừng làm bậy, chuyện này không phải chuyện anh có thể khống chế, có một số chuyện không thể lay chuyển, tính mạng mới là quan trọng nhất.”
Sau khi Lâm Thiên im lặng vài giây, rốt cuộc cũng gật đầu.
“Đừng lo lắng, Tần Thi, tôi có cách giải quyết.”
Tần La lại nói một lần nữa: “Lâm Thiên, mặc dù cậu rất có bản lĩnh, nhưng so với Hoàng tử Cát Lai thì thân phận lại cách xa tới hàng chục ngàn dặm. Khoảng cách này cậu phải tự mình hiểu lấy!”
Lâm Thiên không nói nên lời, bởi vì lời nhận xét của Tần La là sự thật. Thân phận và lai lịch của anh quả thực không thể so sánh với Hoàng tử Cát Lai.
Một câu nói của cha Hoàng tử Cát Lai là có thể giết chết Lâm Thiên trong bán kính trăm ngàn km.
“Lâm Thiên, tiếp theo nên làm gì, tôi nghĩ trong lòng cậu cũng đã hiểu rõ rồi nhỉ?” Tần La nói.
“Chú Tần đừng lo, tôi biết phải làm sao, ngành giải trí Áo Đấu, tôi sẽ bán cho Hoàng tử Cát Lai.” Sau khi Lâm Thiên cân nhắc, rốt cuộc cũng gật đầu.
Lâm Thiên trong lòng hiểu rõ, trước mặt Hoa Quốc, anh chỉ là một giọt nước giữa đại dương, anh chỉ có thể thỏa hiệp.
Sự việc này xảy ra ngay lập tức khiến Lâm Thiên nhận ra rằng sự tầm thường của mình còn hơn bất lực.
Sau khi chuyện như thế này xảy ra, anh thậm chí còn không có chút phòng bị nào để đối phó và tranh giành. Lâm Thiên thậm chí còn đoán rằng nếu chú Tần và ông Trương không cố gắng bảo vệ mình, e rằng tính mạng của bản thân cũng không giữ nổi!
Điều gì sẽ xảy ra nếu Lâm Thiên cố gắng hết sức để có được ngành công nghiệp giải trí ở thành phố Áo Đấu? Cha của Hoàng tử Cát Lai chỉ cần nói một câu, là phải tự mình giao nộp.
“Cậu biết phải làm sao là được.” Tần La nói.
Tần Thi khi nhìn bộ dạng của Lâm Thiên thì có chút đau lòng.
“Lâm Thiên, đừng buồn, đó chẳng phải chỉ là ngành giải trí của thành phố Áo Đấu thôi sao? Tiền bạc chỉ là vật ngoài thân. Anh giỏi như vây, chắc chắn có thể kiếm lại được trong tương lai. Không cần phải cạnh tranh với Hoàng tử Cát Lai vì ngành công nghiệp giải trí Áo Đấu đâu.” Tần Thi an ủi.
“Đừng lo lắng, Tần Thi, tôi không buồn, nhân tiện cảm ơn chú Tần và ông Trương.” Lâm Thiên nặn ra một nụ cười.
Nói không buồn là nói dối, Lâm Thiên buồn không phải vì mất đi ngành giải trí Áo Đấu, mà buồn vì khi đối mặt với loại chuyện này, tất cả bản lĩnh và phương pháp của anh đều vô cùng bất lực!
“Không cần phải cám ơn, lần trước cậu đã giúp nhà họ Tần chúng tôi. Lần này tôi sẽ cố hết sức giúp cậu. Coi như là trả lại cậu một nợ ân tình.” Tần La nói.
Ngập ngừng một chút, Tần La nói tiếp: “Lời đã nói ra, nhà họ Tần tôi sẽ cố gắng hết sức, con gái, chúng ta đi thôi.”
“Cha, con... con… Con muốn ở lại ở với Lâm Thiên, dù sao anh ấy cũng là bạn con.” Tần Thi cắn răng nói ra câu này.
Tần Thi biết hiện giờ Lâm Thiên có tâm trạng không tốt, cô ấy muốn ở lại cùng Lâm Thiên.
“Con bé này! Đi theo cha!” Tần La nghiêm mặt mắng.
“Cha!” Tần Thi giậm chân, tỏ vẻ không vui.
Đối với Tần Thi, một bên là Lâm Thiên, một bên là cha cô, nên giờ cô ấy đang ở trong tình thế khó xử.
Lâm Thiên ngẩng đầu, cười gượng: “Tần Thi, nghe lời cha cô trở về đi, tôi ở đây không sao.”
“Vây... vậy được rồi.” Tần Thi miễn cưỡng gật đầu sau khi nghe điều này.
Sau đó, Tần Thi đi theo Tần La rời đi.
Sau khi cha con họ rời đi.
“Anh Lâm Thiên, có chuyện lớn xảy ra phải không? Sắc mặt anh xấu quá.” Kurokawa Nako quan tâm nắm lấy tay Lâm Thiên và hỏi.
“Không sao, chỉ là chuyện nhỏ.” Lâm Thiên gượng cười.
Vừa lúc đó, điện thoại di động của Lâm Thiên vang lên.
Lâm Thiên nhìn vào số điện thoại, mặc dù không có trong danh bạ, nhưng Lâm Thiên nhớ số điện thoại đó. Đó là của Hoàng tử Cát Lai, sáng nay anh ta cũng gọi điện thoại cho Lâm Thiên, cầu xin Lâm Thiên bán cho anh thành phố giải trí Áo Đấu.
“A lô.”
Lâm Thiên do dự hai giây trước khi trả lời điện thoại.
“Lâm Thiên, buổi sáng nếu cậu ngoan ngoãn bán cho tôi, thì đã có thể kiếm được nhiều tiền, cậu vẫn ngoan cố không tin tôi, muốn nhìn tôi lợi hại cỡ nào, bây giờ đã biết tôi lợi hại thế nào chưa?” Điện thoại truyền đến âm thanh của Hoàng tử Cát Lai.
“Đừng nói nhảm nữa, anh chỉ muốn thành phố giải trí trong tay tôi phải không? Tôi giao cho anh là được, tôi sẽ bảo người của tôi xử lý bàn giao cho anh.” Lâm Thiên nghiến răng nói.
“Không, không, không, tôi muốn cậu đích thân đến thành phố Áo Đấu để xử lý việc bàn giao với tôi, tôi muốn tận mắt nhìn thấy bộ dạng xấu xí của cậu.” Hoàng tử Cát Lai cười nói.
“Anh... quá đáng lắm rồi!”
Trong mắt Lâm Thiên, một cỗ tức giận bất chợt bùng cháy.
“Cái gì? Cậu tức giận sao? Ha ha, tức giận là đúng rồi, không biết sao, cậu càng tức giận, thì tôi càng vui!” Tiếng cười chói tai của Hoàng tử Cát Lai truyền ra trên điện thoại.
Nghe thấy tiếng cười của Hoàng tử Cát Lai, tay của Lâm Thiên khẽ run lên.
Hoàng tử Cát Lai tiếp tục nở nụ cười: “Cậu không có quyền mặc cả với tôi. Ngoan ngoãn đến thành phố Áo Đấu gặp tôi, hiểu không? Thời gian là trong vòng hai mươi bốn giờ, nếu không cẩn thận cái mạng của mình!”
Lâm Thiên không nói thêm nữa, trực tiếp cúp điện thoại.