“Thật vui khi được gặp lại anh. Khi trở về Kim Đô, tôi nhất định sẽ trả lại tiền cho anh!” Chu Quốc Huy hứa.
Ngừng một chút, Chu Quốc Huy nói tiếp: “Hôm nay là sinh nhật của bạn gái tôi. Lát nữa tôi sẽ đến chỗ cô ấy đưa cô ấy ăn tối. Anh có muốn đi cùng tôi không?”
“Được.”
Lâm Thiên sau khi nghĩ ngợi liền lập tức trả lời.
Hiện tại Lâm Thiên đang chờ kết quả thu mua của Lưu Thân, trong khi chờ đợi kết quả thì Lâm Thiên cũng không có việc gì làm.
Còn Tô Bảo Nhi ngày mai sẽ phát hành ca khúc mới, hôm nay cô ấy bận, Lâm Thiên nhất định không thể quấy rầy cô ấy.
Cho nên, hôm nay Lâm Thiên thật sự rất rảnh, nên muốn cùng Chu Quốc Huy đi dạo một lúc, Lâm Thiên luôn cảm thấy bản thân người này này rất dễ bị bắt nạt, nếu gặp phải phiền phức gì, Lâm Thiên đều có thể giúp đỡ anh ấy.
Ngay sau đó, khi cả hai vào siêu thị, Chu Quốc Huy đã mua một sợi dây chuyền bạc gần hai triệu để làm quà sinh nhật cho bạn gái.
Tiếp sau đó, cả hai bắt taxi đến một cửa hàng hoa.
“Bạn gái tôi làm ở cửa hàng hoa.”
Chu Quốc Huy chỉ vào cửa hàng hoa trước mặt, tiệm hoa này khá là lớn.
“Chuẩn bị gặp lại bạn gái của anh rồi, cảm thấy vui không?” Lâm Thiên cười hỏi.
“Hehe, tất nhiên là rất vui rồi. Hai năm rồi tôi không gặp cô ấy. Chúng tôi chỉ liên lạc với nhau qua mạng. Lần này tôi đến cũng không nói cho cô ấy biết, vì vậy tôi muốn tạo bất ngờ cho cô ấy.” Chu Quốc Huy cười vui vẻ nói.
“Được rồi, chúng ta vào đi.” Lâm Thiên nói.
Ngay sau đó, hai người bước tới cửa hàng hoa, Chu Quốc Huy vừa rất phấn khích vừa hồi hộp.
Sau khi vào cửa hàng hoa. “Xin chào quý khách, hai người có cần gì không?” Một người phục vụ tiến tới tươi cười chào hỏi.
“Tôi muốn tìm Vương Ngọc Mai.” Chu Quốc Huy cười đáp.
“Ngọc Mai, có người đang tìm cô!” Người phục vụ lập tức hét vọng vào cửa hàng hoa.
Chẳng mấy chốc, một cô gái trẻ mặc quần áo làm việc ở cửa hàng hoa bước ra.
“Quốc Huy, anh… sao anh lại ở đây?” Vương Ngọc Mai ngây người nhìn Chu Quốc Huy, nét mặt rất đỗi kinh ngạc .
“Anh đến để tổ chức sinh nhật cho em, như thể nào Ngọc Mai, có bất ngờ không? Hehe!” Chu Quốc Huy cười hạnh phúc.
“Anh… sao anh không nói trước với em một tiếng, đợi em chuẩn bị một chút.” Vương Ngọc Mai bĩu môi.
“Anh đến đây để làm em ngạc nhiên đó.” Chu Quốc Huy nở một nụ cười giản dị.
Ngay sau đó, Chu Quốc Huy lấy ra món quà đã mua. “Ngọc Mai, đây là quà sinh nhật anh mua cho em, em nhất định sẽ thích nó!” Chu Quốc Huy vừa nói vừa mở quà ra.
Thứ đập vào mắt là một sợi dây chuyền bạc.
“Lúc trước khi ở quê em từng nói với anh là muốn có một sợi dây chuyền thuộc về riêng mình, như thế nào, có bất ngờ không?” Chu Quốc Huy cười một cách hạnh phúc nói.
Mà trên mặt Vương Ngọc Mai ngay một chút ngạc nhiên cũng không có, ngược lại là rất lạ.
Điều này làm cho Lâm Thiên đứng ở một bên có chút kỳ quái, theo lý mà nói. Vương Ngọc Mai nên tỏ vẻ ngạc nhiên mới đúng.
Đúng lúc này, cửa kính của tiệm hoa bị đẩy ra. Một thanh niên sáng láng, ăn mặc chải chuốc bóng bẩy bước vào cửa hàng hoa.
Sau khi vào cửa hàng hoa, cậu ta đi thẳng đến chỗ Vương Ngọc Mai.
“Vương Ngọc Mai, đây là quà sinh nhật cho em. Chúc sinh nhật vui vẻ!” Người đàn ông đưa một hộp quà tinh xảo cho Vương Ngọc Mai.
Tiếp sau đó, người đàn ông mở hộp quà ra , đập vào mắt thì cũng là một chiếc vòng cổ.
“Woa, đây không phải là chiếc vòng cổ kim cương lần trước sao?” Vương Ngọc Mai tỏ vẻ ngạc nhiên.
“Đúng vậy, lần trước khi chúng ta đi mua sắm, không phải em đã nói thích sợi dây chuyền này sao? Hôm nay sinh nhật em nên anh đã mua cho em. Nó không tốn bao nhiêu hết, chỉ hơn một trăm triệu đồng.” Người đàn ông nói.
“Tào Kim, cảm ơn anh.” Vương Ngọc Mai mỉm cười nhận món quà.
Chu Quốc Huy, người đứng bên cạnh từ nãy đến giờ, dường như đã chết lặng.
“Ngọc Mai, chuyện này ... chuyện gì xảy ra vậy? Anh ta là ai!” Chu Quốc Huy hỏi gấp.
“Quốc Huy, anh ấy ...” Vương Ngọc Mai nghẹn lời, không biết phải giải thích thế nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!