“Anh Thiên, nếu muốn sống thì cùng sống, muốn chết cùng chết! Dù là núi đao hay biển lửa thì huynh đệ cũng cùng anh xông vào, chết tiệt! Không phải chỉ là một gia tộc họ Trần thôi hay sao, sợ cái gì chứ!” Bạch Hổ lớn tiếng nói.
Nghe được những lời đó, trái tim Lâm Thiên khẽ rung động, sụt sịt sống mũi.
“Ôi chời ơi, gió ở đây thổi mạnh quá, làm cát bay hết cả vào mắt tôi rồi.” Lâm Thiên dụi dụi mắt, hốc mắt đỏ hoe.
Có một người anh em như Bạch Hổ, thì cả đời này Lâm Thiên không có gì phải hội tiếc nữa.
Sau khi dụi mắt xong, Lâm Thiên nói:
“Được rồi Bạch Hổ, nhưng cậu phải đồng ý với tôi, nếu như thấy không ổn thì cậu nhất định phải tìm cơ hội để thoát ra ngoài.”
Lâm Thiên biết rằng Bạch Hổ sẽ nhất quyết theo anh cùng đi.
Lâm Thiên đã suy nghĩ kĩ rồi, nếu như đến lúc đó không cứu được người, thì Lâm Thiên sẽ lấy tính mạng anh ra làm lá chắn, để cho Bạch Hổ có thể thoát ra ngoài.
“Chỉ cần anh Thiên anh cho em đi cùng, thì anh nói gì em cũng đồng ý hết.” Bạch Hổ đồng ý.
“Vậy được. Chúng ta xuất phát thôi.” Lâm Thiên gật đầu.
Đúng lúc này thì một chiếc xe SUV chạy đến trước cổng chùa.
Sau đó mở cửa xe, Thạch Hàn từ trong xe bước xuống.
“Thạch Hàn, sao cậu lại đến đây?” Lâm Thiên nhìn Thạch Hàn.
“Anh Thiên, anh đi đến gia tộc họ Trần cứu người, sao lại có thể không dẫn theo em được chứ!” Thạch Hàn vừa nói vừa bước đến.
“Thạch Hàn, cậu đừng đùa với tôi chứ, tâm ý của cậu tôi hiểu rõ, nhưng trong gia tộc họ Trần toàn là tu sĩ, có rất nhiều cao thủ. Cậu đi cũng không ứng phó được đâu!” Lâm Thiên nghiêm túc nói.
“Anh Thiên, em bây giờ cũng có nội lực rồi, cũng không phải là không giúp được gì.”
Thạch Hàn vừa nói vừa vận nội lực!
“Tiên thiên Hư Cảnh Đan!”
Lâm Thiên lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, bởi vì anh cảm nhận được nội lực ở trong người Thạch Hàn.
Có một sự khác biệt rõ ràng giữa tiên thiên và hậu thiên, ba loại cảnh giới của hậu thiên (luyện thể, luyện cốt, luyện khí) đều là những bài tập luyện cho sức khỏe, mặc dù sức khỏe có cường tráng hơn người bình thường rất nhiều, nhưng nói cho cùng thì cũng vẫn chỉ là một người bình thường mà thôi.
Nhưng sau khi đã bước vào tiên thiên, thì càng có nhiều nội lực, sẽ hoàn toàn khác biệt so với người bình thường, đây chính là một đường ranh giới, chỉ khi thực sự bước vào tiên thiên, thì mới thực sự được coi là bước vào cánh cửa tu luyện.
“Thạch Hàn, cậu đã bước vào tiên thiên Hư Đan Cảnh rồi ư! Ta mới đưa cho cậu môn pháp tu luyện chưa tới một tuần, tốc độ của cậu nhanh thật đấy!” Lâm Thiên không khỏi kinh ngạc.
Nên biết rằng, muốn từ hậu thiên đột phá sang tiên thiên là một việc vô cùng khó khăn.
Cứ nhìn gia tộc họ Trần thì biết, bọn họ là một gia tộc ẩn sĩ lớn như vậy, toàn bộ gia tộc cũng phải hơn cả nghìn người.
Nhưng đại bộ phần đều chỉ đạt đến cảnh giới hậu thiên (luyện thể, luyện cốt, luyện khí).
Có thể bước vào tiên thiên (Hư Đan, Thực Đan, Kim Đan), và sinh ra nội lực, thì chỉ có gia chủ của gia tộc họ Trần (Kim Đan), hai vị trưởng lão (Thực Đan) và bát đại hộ pháp (Hư Đan).
Tổng cộng chỉ có 11 vị có nội lực của tiên thiên tu sĩ, có thể thấy được nó khủng kiếp tới cỡ nào.
“Anh Thiên, em vỗn dĩ có căn cơ tốt, trước đây khi chưa tu luyện, em đã có thể so tài với những tu sĩ luyện khí hậu thiên rồi, có thể nói, trước đây em chỉ cách tiên thiên một môn pháp tu luyện thôi, anh cho em môn pháp tu luyện đó, em đương nhiên giống như cá gặp nước, đã vào được tiên thiên Hư Đan Cảnh một cách nhanh chóng!” Thạch Hàn nói.
“Tốt! Cậu có thể lên tiên thiên nhanh như vậy, lại có nội lực, quả là một chuyện rất tốt!” Lâm Thiên liên tục khen ngợi.
“Anh Thiên, vậy nên lần này đến gia tộc họ Trần, em nhất định phải cùng đi.” Thạch Hàn kiên định nói.
“Được!” Lâm Thiên gật đầu đồng ý.
Lâm Thiên biết rằng Thạch Hàn đã quyết tâm rồi, cho dù anh có từ chối, thì Thạch Hàn cũng giống như Bạch Hổ, kiên định đi theo anh không rời.
Vậy nên, Lâm Thiên liền đồng ý ngay.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!