Trở lại kinh thành đã là đem khuya, điều khiến Lý Quân ngạc nhiên là trong sân của anh có thêm một vị khách không mời, là một ông lão mặc áo bào tro.
Thấy đối phương, trong lòng Lý Quân không có chút địch ý nào, ngược lại cảm thấy vô cung than thiết.
Đối phương xoay người lại, lộ ra gương mặt già nua.
Thấy anh, hốc mắt của ông ấy hơi ươn ướt.
"Lão nô Hàn Lập bái kiến thiếu chủ."
Nói xong định quỳ xuống.
Lý Quân vội vàng đỡ ông ấy dậy.
"Ông chính là lão Hàn? Là người hầu bên cạnh mẹ tôi?"
Lần trước từ chỗ Nhậm Bạch Hạc, anh đã biết về chuyện của Hàn Lập.
Hàn Lập là một người hầu trung thành, tuy Nhậm Châu Vũ bị đuổi ra khỏi nhà họ Nhậm nhưng ông ấy vẫn luôn không rời không bỏ.
Năm đó chính lão Hàn đã đưa Lý Quân đến bên cạnh cha mẹ nuôi, ông lão này đáng để kính trọng.
Lão Hàn bị Lý Quân đỡ lấy, cuối cùng không quỳ xuống.
Tuy trước đó ông đã đứng quan sát Lý Quân ở khoảng cách rất xa, nhưng quan sát gần như vậy khiến ông vô cùng kích động.
Mãi một lúc lâu, cảm xúc với bình tĩnh lại.
Lý Quân mời lão Hàn vào trong phòng.
"Thiếu chủ, chắc ngài cũng biết chuyện của tiểu thư, lão nô cũng không nói nhiều. Tuy nhà họ Nhậm lạnh băng vô tình, nhưng không thể phủ nhận địa vị của họ ở Di Tích Cấm."
"Lão nô nghe nói tên Lý Thương kia đã bái Loạn Thần Tông, với tâm tính của hắn ta, cho dù thiếu chủ là con trai ruột thì cũng sẽ không bỏ qua cho ngài."
"Cho nên lần này lão nô đến, hy vọng thiếu chủ có thể trở về nhà họ Nhậm cùng tôi, với tư chất của ngài, chắc chắn sẽ được nhà họ Nhậm nhìn trúng."
"Nếu ngài trở về nhà họ Nhậm thì tên Lý Thương kia cũng không làm gì được ngài.”
Nhìn thấy ánh mắt chờ mong của lão Hàn, Lý Quân lắc đầu.
“Tôi sẽ không trở về nhà họ Nhậm, Lý Quân không cần dựa dẫm vào bất kỳ ai."
“Nhưʼng ... ”
Lão Hàn nghe vậy thì sốt ruột.
"Thiếu chủ, ngài không thể hành động theo cảm tính, trở về nhà họ Nhậm sẽ chỉ có lợi chứ không có hại ... "
Lão Hàn còn định khuyên bảo, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt kiên định của Lý Quân thì không nói gì nữa.
Từ ánh mắt của Lý Quân, ông biết thiếu chủ sẽ không thay đổi ý định, cuối cùng chỉ đành thở dài một hơi.
Đồng thời tự hỏi, bản thân nên làm gì mới có thể bảo vệ được thiếu chủ?
“Lão Hàn, vừa lúc tôi không tìm thấy lối vào Di Tích Cấm, ông từ đó đi ra, chắc hẳn sẽ biết cách vào đó đúng không?"
Nghe vậy, lão Hàn lắc đầu.
“Lão nô biết, nhưng lão nô sẽ không nói cho thiếu chủ. Bây giờ thiếu chủ đến Di Tích Cấm sẽ không có đường sống, tôi sẽ không để thiếu chủ đi chịu chết."
“Ông không nói tôi cũng sẽ biết." Lý Quân nói.
"Cái đó ... "
Hàn Lập định nói gì, đột nhiên nhìn ra ngoài, lo lắng hỏi:
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!