Lý Quân xuất hiện, bầu không khí rơi vào tĩnh lặng.
Bọn họ đều không ngờ Lý Quân thực sự sẽ đến, hơn nữa lại còn đến rất nhanh.
Chỉ trong nháy mắt, ba hộ pháp Lạc Nhật, Tham Nguyệt, Vẫn Tinh đều lộ vẻ kinh ngạc.
Sao hắn ta dám đến đây?
Vội vàng tới tìm chết như vậy sao?
Tiếng đao xé gió, A Tị Đao xuất hiện trong tay Lý Quân.
Ánh mắt đầy sát khí của hắn nhìn chẳm chẳm vào ba người Lạc Nhật.
“Các người đang chơi với lửa."
Sát khí trên người cuồn cuộn, A Tị Đao trong tay không ngừng rung lên những tiếng đầy khát máu.
Lúc này, ba người Lạc Nhật mới hoàn hồn, trên mặt nở nụ cười tàn nhẫn.
Bọn họ nhìn Lý Quân như thể đang nhìn một thứ đồ chơi.
Ánh mắt các thiên tài của tộc Cửu Lê lại vô cùng mừng rỡ.
Lý Quân đã đến, bọn họ được cứu rồi.
Trong lòng họ, Lý Quân chính là thần!
Lúc này, Lý Quân không vội ra tay mà trước tiên đi đến chỗ giáo chủ Vô Thần giáo.
Nhìn thấy máu không ngừng chảy ra từ trên người giáo chủ, tình trạng vô cùng thê thảm.
Lý Quân bình tĩnh lấy ra một viên đan dược đặt vào miệng giáo chủ, sau đó dùng nguyên khí giúp ông phục hồi vết thương.
Sau khi ổn định thương thế của giáo chủ Vô Thần, hắn tiếp tục chữa trị cho giáo chủ Thiên Vu ở bên cạnh.
May mắn là giáo chủ Thiên Vu bị thương nhẹ hơn, chỉ cần truyền vào một luồng chân nguyên là đủ.
Tiếp theo, Lý Quân đỡ tất cả người của tộc Cửu Lê đứng dậy.
Phần lớn trong số họ đều bị trọng thương, một số đã tắt thở, dù cho Lý Quân có năng lực cũng không cứu được.
Nhìn thấy nhiều người vì mình mà chết, sát khí trên người Lý Quân càng thêm cuồng bạo.
Thấy hành động này của Lý Quân, ba người Lạc Nhật tỏ ra khinh thường.
“Tiểu tử, đừng phí thời gian nữa, dù sao thì lát nữa cả mày và bọn họ đều phải chết."
Lạc Nhật cười lạnh, ánh mắt nhìn Lý Quân như một con mèo đang nhìn chuột.
Sau khi ổn định mọi người, Lý Quân mới đứng dậy nhìn ba vị hộ pháp, sóng khí dao động, anh chém một đao về phía ba người họ.
Cả ba người đều không ngờ Lý Quân lại ra tay quyết đoán như vậy.
Đao khí lạnh thấu xương, mang theo hơi thở của cai chet khiến người ta rợn tóc gáy.
“Không biết trời cao đất dày! Giao hắn cho tôi là được."
Vẫn Tinh bước lên, chủ động đón lấy đao quang của Lý Quân, trong tay hắn xuất hiện một thanh kiếm sáng lạnh.
Nhưng khi va chạm với đao quang của Lý Quân, biểu cảm trên gương mặt Vẫn Tinh bỗng lộ ra vẻ hoảng sợ.
Đao quang của Lý Quân ngưng tu thành một tia sáng, đến gần khi tiếp xúc mới bùng nổ!