Biên giới Tây Bắc.
Đây là con đường duy nhất để Kiếm Tông đi về phía Nam.
Lúc này, 800 kiếm tiên của Kiếm Tông đang dừng chân tại cửa vào thung lũng.
Ở phía bên kia, chiến bộ Bắc Vực đã xây dựng xong lớp phòng tuyến để tránh trường hợp người của Kiếm Tông đánh úp.
Khi Lý Quân đến sân bay, Tề Nam Tùng đích thân lái xe đến đón.
Mặc dù trong lòng Tề Nam Tùng cực kỳ ghét Lý Quân, thậm chí còn mong hắn chết sớm, nhưng trên danh nghĩa, Lý Quân đang một mình đối mặt với Kiếm Tông vì Long Quốc, nên cái gì cần làm thì bọn họ vẫn phải làm.
"Lý Quân, cậu dám một mình đối mặt với 800 kiếm tiên, tôi rất khâm phục. Tôi đã chuẩn bị tiệc để đón gió tẩy trần cho cậu."
Tề Nam Tùng nói.
"Không cần, đưa tôi đến thẳng chiến trường. Diệt xong 800 kiếm tiên rồi ăn cũng chưa muoộn."
Nghe Lý Quân nói vậy, Tề Nam Tùng thầm bĩu môi.
"Tiểu tử này quá kiêu ngạo! Diệt 800 kiếm tiên? Sợ là bị 800 kiếm tiên diệt mới đúng! Thế cũng tốt, đỡ tốn thêm một bữa cơm."
Xe đi về phía Bắc hơn ba tiếng đồng hồ mới đến biên giới.
Đây là nơi đóng quân của hàng vạn người, tất cả đều được trang bị đủ loại vũ khí hiện đại.
Nhưng dù vậy, nếu thực sự giao chiến, chiến bộ Bắc Vực cũng khó mà ngăn được 800 kiếm tiên.
Dù sao thì cả 800 kiếm tiên đều có sức chiến đấu rất mạnh, nếu bọn họ tách ra để lẻn vào Long Quốc, chiến bộ Bắc Vực chỉ có thể ngăn được một phần.
Văn Lương, chiến tướng năm sao của chiến bộ Bắc Vực đã sớm nhận được tin tức.
Khi thấy Lý Quân và Te Nam Tùng xuất hiện, Văn Lương lập tức ra nghênh đón.
"Bái kiến Đại trưởng lão."
Văn Lương cung kính chào Tề Nam Tùng.
Đồng thời, ánh mắt liếc qua đánh giá Lý Quân.
Người thanh niên trước mặt này thật sự có thể một mình đối đầu với 800 kiếm tiên?
Lúc nghe được tin, Văn Lương cảm thấy hoang đường, muốn chết cũng không cần tìm cách như vậy chứ?
Nhưng Văn Lương không dám biểu lộ, chỉ giới thiệu như báo cáo công việc: “800 kiếm tiên hiện đang ở cửa thung lũng. Người yếu nhất trong số họ cũng đã đạt tới Hóa Cảnh, người dẫn đầu là trưởng lão của Kiếm Tông - Giản Khai Dương có tu vi cảnh giới Thiên Nhân tầng tứ sáu."
"Ngoài Giản Khai Dương còn có hai vị trưởng lão khác cũng đạt Chân Nguyên Cảnh. Lợi hại nhất là kiếm trận của Kiếm Tông, đại trận hợp nhất sức mạnh của 800 người lại với nhau, một kiếm chém ra có thể hủy thiên diệt địa."
Nghe xong Văn Lương nói, biểu cảm trên gương mặt của Lý Quân vẫn không hề thay đổi, chỉ gật đầu: "Tôi biết rồi."
Nói xong, hắn đi thẳng về phía thung lũng.
Vốn dĩ, Văn Lương muốn thấy vẻ sợ hãi trên gương mặt Lý, gã khỏi cảm thấy thất vọng.
Gã đã nói rất rõ sức chiến đấu của Kiếm Tông, vậy mà Lý Quân vẫn chẳng dao động, lẽ nào hắn thật sự có thể một mình đấu lại 800 kiếm tiên?
Bên cạnh, Tề Nam Tùng nhìn Văn Lương ánh mắt trách móc.
"Nói Kiếm Tông đáng sợ như vậy làm gì? Lỡ hắn sợ mà bỏ chạy thì sao?"
"Người này cực kỳ nguy hiểm, phải mượn tay Kiếm Tông để trừ khử hắn!"
“Chuyện này ... "