"Xem ra tôi đã đánh giá thấp người thanh niên trước mặt này rồi."
Ngay khi vẻ mat của đại trưởng lão đang thay, Nạp Long Huyên đột nhiên lên tiếng: “Lý Quân là đồ đệ của tôi, tôi bằng lòng gánh chịu mọi lỗi lầm mà hắn gây ra.”
Nghe vậy, Lý Quân lập tức sốt ruột.
Việc hắn làm sao có thể để lão đầu gánh chịu.
Nhưng Nạp Long Huyên như biết Lý Quân muốn nói gì, ông lớn tiếng quát: "Lý Quân im miệng, nếu còn nhận ta là sư phụ thì đừng có nói thêm lời nào."
Bên kia, những người thuộc phe Nạp Long Huyên cũng hơi lo lắng.
Ngũ trưởng lão lại thở dài.
Mấy vị trưởng lão đã chết, Nạp Lan Long Hiên sao có thể dễ dàng gánh vác được.
Lúc này, đại trưởng lão lên tiếng, ông ta liếc nhìn Lý Quân: "Chuyện cậu giết Giang Nam Vương là an oan giữa cau va lanh chua Lĩnh Nam, không liên quan nhiều đến Chiến Bộ trung vực chúng ta, Tam trưởng lão lại lấy cớ này để xét xử sư phụ của cậu, chắc chắn ông ta có ý đồ riêng.
"Nhưng thế thì cậu cũng không nên giết ông ta, hơn nữa còn có Thất trưởng lão, Bát trưởng lão."
"Tám vị trưởng lão của Chiến Bộ trung vực có tới bốn vị chết trong tay cậu, chuyện này không thể dễ dàng bỏ qua được."
Nghe vậy, tất cả mọi người đều im lặng.
Quyết định của đại trưởng lão sẽ liên quan tới hướng đi của sự việc.
“Nạp Lan Long Hiên, ông đã bằng lòng gánh chịu thay đồ đệ, vậy thì kể từ hôm nay ông hay chủ động từ chức Lục trưởng lão đi."
"Còn Lý Quân, giết liên tiếp giết ba vị trưởng lão, vốn là tội không thể tha thứ, nhưng xét từ nhiều góc độ khác, vì sư phụ mà ra tay cũng coi như là có tình có nghĩa, Nạp Lan Long Hiên đã gánh chịu trách nhiệm thì chuyện này coi như kết thúc, nếu còn lần sau, dù cho có phải hợp toàn bộ lực lượng của Chiến Bộ thì tôi cũng sẽ bắt cậu phải trả giá."
Trưởng lão buông lời đe dọa, nhưng rõ ràng là không nắm chắc.
Tập hợp toàn bộ lực lượng Chiến Bộ trung vực để đối phó một mình Lý Quân, nghe sao có chút khó tin.
Điều này chẳng khác nào gián tiếp chứng minh sức mạnh của Lý Quân.
Nghe đối phương nói vậy, Lý Quân trầm mặc.
Liên lụy đến sư phụ mất đi chức vụ trưởng lão chiến bộ, trong lòng anh hơi áy
náy
Nhưng hiện tại đây đã là kết quả tốt nhất.
Lý do đại trưởng lão chịu lùi một bước, chưa chắc không phải bởi vì e ngại thực lực của hắn.
Dù sao lão đầu cũng là người của chiến bộ, nếu tiếp tục làm căng thì ông cũng không muốn.
Hơn nữa sự việc đã đến mức này, lão đầu tiếp tục ở lại chiến bộ, e rằng cũng sẽ bị đối xử bất công, chi bằng từ chức rời đi.
"Được, cứ theo cách xử lý của đại trưởng lão."
Lý Quân lên tiếng.
Đại trưởng lão và những người khác đều thở phào nhẹ nhõm.
Bọn họ sợ Lý Quân không chấp nhận cách xử lý của đại trưởng lão, đến lúc đó chỉ có thể trở mặt.
Lý Quân rời khỏi, nhưng không đi xa.
Chẳng mấy chốc, Nạp Lan Long Hiên cũng bước ra, ông đã chào tạm biệt xong đại trưởng lão.
"Sư phụ ... "
Lý Quân muốn nói gì đó.
Nhưng Nạp Lan Long Hiên đã ngắt lời.
“Sư đồ chúng ta không cần nhiều lời, hơn nữa rời khỏi chiến bộ đối với ta mà nói chưa chắc đã không phải chuyen tốt, ta có thể làm nhiều việc mình muốn hơn."
"Giết ba vị trưởng lão, vẫn có thể rút lui an toàn, tiểu tử lần này thật sự làm sư phụ nở mày nở mặt rồi."
"Nhưng Tam trưởng lão có uy tín rất cao trong chiến bộ, ông ta cũng có rất nhiều đệ tử môn sinh, sau này con phải cẩn thận bọn họ tìm tới trả thù."
“Đệ tử biết rồi." Lý Quân gật đầu.
“Tốt."
Nạp Lan Long Hiên vỗ vỗ vai Lý Quân.
"Ta nghe noi lanh chua Lĩnh Nam đa ban bố lệnh truy sat cấp S, thực lực của ông ta Lĩnh Nam không kém đại trưởng lão, nếu cần giúp đỡ thì cứ tới tìm ta."
“Mặc dù ta tuy không còn đảm nhận lục trưởng lão chiến bộ, nhưng lực lượng có thể điều động vẫn rất nhiều."
"Sư phụ yên tâm, lãnh chua Lĩnh Nam chưa đủ để đệ tử phải lo lắng." Trên mặt Lý Quân tràn đầy tự tin.
Sau khi từ biệt Nạp Lan Long Hiên, Lý Quân lên máy bay trở về Giang Nam.
Anh gọi điện cho Chu Ly, hỏi thăm tình hình bên phía Lĩnh Nam.
Trước khi rời đi, anh đã dặn Chu Ly theo dõi sát sao động tĩnh của ông ta.
Dù không sợ nhưng cũng không thể khinh địch.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!