Nhìn thấy dòng chữ mạnh me có lực trên cọc gỗ.
Người nhà Hoàng Phủ như thấy được sát khí vô tận.
Đây là lời hứa của Lý Quân dành cho nhà Hoàng Phủ.
"Giang Nam vương là chúa tể của Giang Nam, bây giờ đại tướng của ông ta bị giết, chắc chắn sẽ không để yên. Xem ra nhà Hoàng Phủ cũng không thể ở lại Giang Nam được nữa."
Hoàng Phủ Ngọc Tỷ nói.
Ông ta biết rõ sự khủng bố của Giang Nam vương, cũng không ngờ Lý Quân lại liều mạng với Giang Nam vương vì bọn họ.
Ở trong mắt ông ta, tuy Lý Quân rất mạnh nhưng khi đối đầu với Giang Nam vương thì vẫn không có phần thắng.
Lý Quân chỉ mỉm cười:
“Hoàng Phủ gia chủ, xin hãy tin tưởng tôi. Nhà Hoàng Phủ không cần dọn đi, có Lý Quân này ở đây, không ai dám động vào một sợi tóc của nhà Hoàng Phủ."
"Hôm nay tôi để Giang Nam vương phi rời đi vì muốn chờ Giang Nam vương đến, sau đó giải quyết luôn một thể."
Thấy ánh mắt kiên định của Lý Quân, Hoàng Phủ Ngọc Tỷ thật sự không biết nên nói gì mới đúng.
Hoàng Phủ Bạch Hạc: "Ngọc Tỷ, ta tin tưởng Lý Quân."
Hoàng Phủ Ngọc Tỷ thở dài.
Ngay cả nhị gia gia cũng lên tiếng thì ông ta cũng đành chấp nhận lết quả như vậy.
Với quan hệ của nhà Hoàng Phủ ở Giang Nam, nếu vận dụng tất cả chắc có thể làm Giang Nam vương kiêng kị.
"Hoàng Phủ gia chủ, vậy tôi đi trước. Nếu Giang Nam vương đến gây chuyện thì cứ gọi cho tôi."
Nói xong, Lý Quân rời khỏi đây, đi đến phân bộ Chiến Long Điện ở Giang Nam.
Ngày đó tấn công vào căn cứ chiến bộ, tuy đám người Liêu Xương đều đã chuẩn bị tránh né trước nhưng Chiến Long Điện vẫn tổn tại không nhỏ.
Ngay cả Liêu Xương cũng bị thương.
Thấy Lý Quân, Liêu Xương vội vàng hành lễ.
"Trên người ông có vết thương, không cần hành lễ."
Lý Quân vỗ vai ông ta, thuận tiện truyền chân khí vào.
Liêu Xương lập tức cảm thấy vết thương đang nhanh chóng khôi phục.
Ông ta nhìn Lý Quân với ánh mắt kính sợ.
Thực lực của điện chủ càng thêm khủng bố.
Đặc biệt sau trận chiến lần này, khi đối mặt với Lý Quân, ông ta có cảm guacs như đang đối mặt với thiên địa vô tận, cảm thấy bản thân vô cùng nhỏ bé.
Mặc dù chính mình đột phá Thiên Nhân cảnh, nhưng muốn đuổi kịp bước chân của điện chủ thì vẫn rất xa xôi.
"Lần này đối phó với căn cứ chiến bộ, các anh em hy sinh đều phải được đền bù thỏa đáng.”
“Ngoài ra tôi sẽ bảo nhà họ Cát đưa một đám đan dược đến."
Lý Quân nói.
"Cảm ơn điện chủ."
Liêu Xương vội vàng nói: "Mỗi người của Chiến Long Điện đều nguyện ý chết vì ngài.”
Lý Quân gật đầu, anh biết lòng trung thành của Chiến Long Điện.
“Đúng rồi, tôi bảo ông cho người đi giám thị núi Thương Kỳ, bên đó có động tĩnh gì không?"
Trức đó vì Nạp Lan Long Hiên đến nên Lý Quân mới rời khỏi núi Thương Kỳ, sau đó đã cho người của Chiến Long Điện đi giám thị nơi đó.
Nhớ Lý Thương và Long Tieu Đoa đi ra ngoai thì Lý Quan cũng nhận được tin trước.
Liêu Xương lắc đầu: "Tạm thời còn chưa có tin tức của nhà họ Long, nhưng người nhà họ Viên xuất hiện vài lần ở núi Thương Kỳ."
"Nhà họ Viên?"
Lúc này Lý Quân mới nhớ ra lúc rời khỏi núi Thương Kỳ, chính nhà họ Viên đã phát hiện ra một mắt trận nên anh mới tìm được cột đá.
"Xem ra nhà họ Viên còn chưa từ bỏ di tích."
Lý Quân cũng không biết lúc ấy đám người nhà họ Viên đã bị Lý Thương giết chết.
“Ông bảo các anh em tu luyện cho tốt, tôi sẽ bảo nhà họ Cát đưa thêm đan dược."
“Dạo này tiêu hao nhiều đan dược quá, xem ra phải hợp tác với nhiều thế gia luyện dược hơn mới được, đồng thời mở rộng thị trường dược liệu."
Lý Quân gọi điện cho Cố Bắc Vũ, phân bó công việc cụ thể rồi đứng dậy đi đến núi Thương Kỳ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!