Trong đại sảnh.
Rất nhiều người không tự chủ nuốt nước bọt.
Gia chủ cứ vậy bị giết, quá hung tàn.
Giang Bắc Huyền híp mắt, ông ta biết Lý Quân ra tay giết người, đồng nghĩa với việc không chịu để yên.
Ông ta lập tức ra lệnh cho mọi người: "Cùng lên đi, che chắn cho tôi rời khỏi đây."
Dứt lời, vô số bóng người lao về phía Lý Quân.
Chỉ là, trong mắt của Lý Quân, đám người nhà họ Giang không đáng nhắc tới.
Đại đao trong tay quét ngang, bảy tám người bị chém làm đôi, máu bắn tung
tóe.
Đao khí khủng bố tung hoành, lưỡi đao sáng loáng, máu tươi nhuộm đầy đất.
Cao thủ nha họ Giang can bản không thể lại gần Lý Quân.
Lúc này, anh như một sát thần, sát khí như thủy triều muốn đóng băng bầu không khí.
"Ầm ầm."
Cận vệ của Giang Bắc Huyền cùng lúc xông về phía Lý Quân.
Bọn họ là cao thủ bên cạnh Giang Bắc Huyền, có thể làm cận vệ cho phó trưởng lão thì cấp bậc đều là binh vương.
Tổng cộng tám người, ai nấy đều rất cường hãn.
Nhưng vừa mới tiếp cận đã bị đao khí bao phủ.
Có hai người bị chém đôi, những người còn lại cũng nhanh chóng rút lui.
Lý Quân không có ý định buông tha cho bọn họ, đao quang quét ngang giết toàn bộ đám người.
Chỉ trong nháy mắt, dưới chân đã đầy xác chết, khiến Giang Bắc Huyền không kịp rút lui.
Lý Quân kéo lê đại đao, máu tươi theo thân đao từng chút từng chút nhỏ xuống.
Anh bước về phía Giang Bắc Huyền, mỗi bước đi như dẫm lên tim Giang Bắc Huyền, khiến sắc mặt ông ta càng thêm tái nhợt.
"Giang Bắc Huyền, ông có thể không nói cho tôi biết tin tức của tứ trưởng lão, nhưng ông không nên mưu hại tôi."
Giọng nói bình tĩnh nhưng lạnh thấu xương.
“Tôi liều mạng với cậu!"
Khí tức của Giang Bắc Huyền bùng nổ, thực lực Ngự Khí Cảnh tầng thứ tư lao thẳng về phía Lý Quân.
“Quỳ xuống."
Lý Quân cầm đại đao trong tay như cầm cánh cửa đập xuống.
“Bịch!”
Hai tay Giang Bắc Huyền lập tức bị gãy, ông ta gắng gượng chống đỡ nhưng cơ thể lại phát ra tiếng răng rắc.
Cuối cùng, ông ta quỳ xuống trước đại đao của Lý Quân.
Lúc này, ánh mắt Giang Bắc Huyền lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Ông ta thật sự không hiểu, cùng là Ngự Khí Cảnh nhưng mình lại bị Lý Quân nghiền ép.
Lúc này, trái tim ông ta đã hoàn toàn rơi xuống đáy vực.
Ông ta biết mình xong đời rồi, nhà họ Giang cũng chấm hết.
Dù sao Giang Bắc Huyền cũng là phó trưởng lão, ông ta không cầu xin mà chỉ nhìn chẳm chằm Lý Quân với ánh mắt lạnh lẽo: "Tất cả mọi người đều coi đường cậu, nhưng không ai đắc ý mãi được."
“Đây là những gì ông có thể nói để an ủi bản thân trước khi chết à?"
Lý Quân lên tiếng, đại đao trong tay tiếp tục ép xuống.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!