Nam Tiêu Vân cũng không ngờ Lý Quân lại khí phách như vậy, trực tiếp phá cửa động thủ.
Hơn nữa còn kêu Nam Tam Thiên cút ra ngoài.
Hắn cảm thấy máu sôi sùng sục, cơ thể run rẩy vì phấn khích. Đây chẳng phải là điều hắn muốn làm nhưng không thể sao?
Lúc này, hắn kiêu ngạo đứng ở bên cạnh Lý Quân, lặng lẽ chờ đợi.
Toàn bộ nhà họ Nam đều bị kinh động, giống như bầy chim bị đánh thức buổi sáng sớm, từng người nhanh chóng xuất hiện.
“Kẻ nào dám tới nhà họ Nam giở thói ngang ngược?"
Hơn hai mươi người xuất hiện trước cửa.
Nhìn thấy cửa lớn bị đập nát, ai nấy đều lộ ra biểu cảm tức giận.
Mặc dù nhà họ Nam ở Giang Nam không phải thế gia đứng đầu, nhưng cũng có uy danh hiển hách, đã bao giờ bị người ta khiêu khích như vậy.
Đương nhiên, có rất nhiều người nhận ra Nam Tiêu Vân, vẻ mặt bọn họ hơi phức tạp.
Dù sao trước đây họ đều là cấp dưới của cha Nam Tiêu Vân, là người bác người chú thân thiết với hắn.
Nhưng những cảm xúc phức tạp này chỉ chợt lóe rồi biến mất, vua nào thì triều thần nấy, bây giờ nhà họ Nam do Nam Tam Thiên làm chủ, người từng là thiếu chủ như Nam Tiêu Vân đã là chuyện của quá khứ.
“Thiếu gia, cậu nhanh rời khỏi đây đi, đừng làm loạn nữa, bây giờ Nhị gia đã làm gia chủ, ông ấy không hy vọng cậu xuất hiện."
Một người đàn ông lớn tiếng khuyên nhủ, ông ta không muốn ra tay với vị từng là thiếu chủ này.
Nhưng không phải ai cũng nhớ đen tình cũ như vậy.
Một lão giả đứng ra cất giọng lạnh lẽo: "Kẻ dám khiêu khích nhà họ Nam đều phải trả giá, mỗi người đánh gãy một chân coi như trừng phạt."
Đối phương là quản gia nhà Họ Nam - Nam Biệt Hổ, hiện tại lão là tâm phúc bên cạnh Nam Tam Thiên.
Trước thì luôn miệng gọi Nam Tiên Vân là thiếu gia này thiếu gia kia, nhưng giờ lại hận không thể giết chết hắn, đúng là thứ tiểu nhân.
Lý Quân lạnh lùng nhìn đám người trong sân: "Nam Tam Thiên ở đâu? Bảo ông ta cút ra đây chịu chết, ai trong số các người dám ngăn cản, Chết ~"
Nghe xong.
Người nhà họ Nam đều cảm thấy vô cùng hoang đường, chưa bao giờ gặp kẻ nào ngang ngược như vậy, dám bảo gia chủ nhà họ Nam - Nam Tam Thiên đi chịu chết.
Hơn nữa đối phương còn mang dáng vẻ thần chắn giết thần, phật chắn giết phật, hắn nghĩ mình là ai?
Đây là nhà họ Nam, bọn họ có thể xếp vào ba mươi thế gia mạnh nhất Giang Nam.
"Xem ra mày là trợ thủ Nam Tiêu Vân mời tới."
Quản gia cười lạnh.
“Sáng nay gia chủ đã dặn, Nam Tiêu Vân còn dám xuất hiện thì sẽ lấy mạng chó của hắn, nếu như mày là trợ thủ mà hắn mời tới, vậy tao sẽ giết mày trước để Nam Tiêu Vân biết, có mời ai tới cũng vô dụng.”
Quản gia bước từng bước về phía Lý Quân, khí thế trên người dâng lên, rõ ràng không xem Lý Quân ra gì.
Có thể trở thành tâm phúc bên cạnh Nam Tam Thiên, thứ mà lão dựa vào không chỉ là nịnh nọt mà còn là thực lực cường hãn.
Nam Tiêu Vân đương nhiên biết sự lợi hại của tiểu sư đệ, hắn cười lạnh: "Nam Biệt Hổ, ông là cái đồ phản bội, chỉ dựa vào ông cũng đòi đụng tới sư đệ của tôi, đúng là tìm chết."
“Sư đệ?"
Quản gia cười lớn.
“Thiếu gia thân yêu của tôi, chẳng trách gia chủ không xem trọng cậu, vậy mà còn gọi một sư đệ tới giúp đỡ, xem ra là không nhờ ai được nữa."