Cách xử lý đối với kẻ phản bội của các thế gia võ đạo chỉ có một, "giết".
Long Lộc phản bội nhà họ Long nhưng lại có thể sống sót, chứng tỏ có người bảo vệ hắn ta.
Có thể cứu được người từ tay nha họ Long, điều nay khien cô nho đen chuyện mới xảy ra gần đây, trong mắt thoáng hiện lên sự ngạc nhiên.
Không nhịn được hỏi: "Chủ thượng, thuộc hạ to gan muốn hỏi một chuyện."
Chu Ly đang định quát lớn thì Lý Quân đã lên tiếng trước:
“Nói đi, tôi có thể tha thứ cho cô sự vô lễ vào lần đầu gặp mặt, nhưng nếu sau này cô còn không biết lễ nghĩa thì đứng trách tôi vô tình."
"Rõ." Mặc Ngọc gật đầu.
"Chủ thượng, thuộc hạ muốn biết chuyện xảy ra ở nhà họ Long, giết chết cao thủ của nhà họ Long có phải do ngài hay không?"
"Đúng vậy."
Lý Quân gật đầu.
Long Lộc: "Ngày đó nhà họ Long phát hiện tôi về dưới trướng chủ thượng, muốn giết chết tôi, may mà chủ thượng đến cứu mạng tôi, tiện thể xông vào cấm địa của nhà họ Long."
"Nhà họ Long bạc tình bạc nghĩa, về dưới trướng chủ thượng là lựa chọn sáng suốt nhất đời này của tôi."
Nghe vậy, đầu óc đám người Mặc Ngọc trống rỗng.
Nhà họ Long phong tỏa tin tức nên dù là Huyền Cơ Lâu cũng không biết ngày đó đã xảy ra chuyện gì.
Toàn bộ Giang Nam đều đang suy đoán là vị cao thủ tuyệt thế nào dẫm một chân lên thế gia đỉnh cấp Giang Nam, không ngờ lại là Lý Quân.
“Chủ thượng, vị này chính là Đàm Đoạn, điện chủ điện Tinh Thần, nắm giữ quyền xử lý tài sản."
Đàm Đoạn vội đứng dậy hành lễ với Lý Quân.
"Nguyện cống hiến vì chủ thượng."
Lần này chân thành lần lúc trước vô số lần.
“Ngồi xuống đi."
"Neu Huyền Co Lau là tổ chức tình báo thì điều tra một việc giup tôi, về vợ trước của Lý Thương, gia chủ nhà họ Long."
Lý Quân nói.
Lý Quân muốn tìm về người mẹ ruột đáng thương từng bị Lý Thương vứt bỏ kia của mình.
Cùng lúc đó, ở cửa một trang viên nào đó ở Giang Nam.
Nam Tiêu Vân vừa mới bước vào cửa thì bị cản lại.
“Người không liên quan không được vào."
Một người đàn ông trung niên lạnh lùng hờ hững nhìn Nam Tiêu Vân.
Nam Tiêu Vân tức giận nói: "Ta là thiếu gia nhà họ Nam, vậy mà lại nói ta là người không liên quan, to gan."
Ai ngờ người đàn ông trung niên kia vẫn trưng ra bộ mặt vô cảm, thậm chí còn nói với giọng điệu khinh thường:
"Nam thiếu gia, chả nhẽ cậu không biết gia chủ đã ra lệnh trục xuất đuổi cậu ra khỏi gia tộc hay sao? Việc gì phải đứng đây giả vờ hồ đồ, tôi chỉ là người gác cửa, đừng khiến tôi khó xử."
"Dựa vào cái gì mà trục xuất ta ra khỏi gia tộc? Nam Thiên Tam, ông ta chỉ là một kẻ vô sỉ soán vị đoạt quyền, cướp lấy vị trí gia chủ vốn nên thuộc về ta."
“Sao cậu lại dám hô to gọi thẳng tên húy của gia chủ, tôi không cậu nhanh rời đi đi, nếu không đừng trách tôi không nương tay."
Nói xong ông ta rút đao.
Đúng lúc này, một bé gái chạy ra vui vẻ nói: "Anh, anh đã trở lại rồi."
Bé gái chạy ra ngoài lại bị người đàn ông trung niên túm cổ áo vứt lại trong viện.
"Tên đó là người ngoài, không phải anh của cô."
Bé gái ngã xuống đất, chảy nước mắt, nhẹ nhàng nức nở, không dám khóc thành tiếng.
"Đó là anh trai tôi, tại sao không cho anh ấy vào? Tại sao không cho tôi gặp anh trai mình? Mấy người bắt nạt mẹ xong rồi lại bắt nạt anh trai ... "
Nước mắt của bé gái thi nhau rơi xuống.
Tin tức từ những lời này khiến đôi mắt Nam Tiêu Vân đỏ bừng.
"Nam Tam Thiên, tên súc sinh."
Nam Tiêu Vân tức giận gầm lên, lao về phía người đàn ông trung niên kia.
Hắn ta ra tay như sét đánh, đánh bay người đàn ông trung niên kia ra ngoài.
Người này vừa mới rơi xuống đất thì Nam Tiêu Vân đã rút kiếm Hàn Thiết xông lên chém xuống cổ đối phương.
Nhưng giây tiếp theo truyền đến một tiếng quát.
"Khốn kiếp, dám hành hung trước cửa nhà họ Nam."
Một người đàn ông trung niên mang theo một dòng khí đánh lên người Nam Tiêu Vân.
Nam Tiêu Vân không thể không thu kiếm đỡ lại.
Nhưng tiếp theo thì trúng chưởng của đối phương.
“Âm!"
Nam Tiêu Vân lùi về sau mấy bước, hộc máu.
Gia chủ đương nhiệm của nhà họ Nam, Nam Tiêu Vân.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!