Ngay lập tức, đám người tản ra bao vây Lý Quân, rõ ràng chuẩn bị ra tay.
Dù sao thì bọn họ có tới tám người, không phải sợ một mình Lý Quân.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Lý Quân cũng không nhiều lời, cơ thể anh hóa thành cơn gió lốc, mang theo sức mạnh cuồn cuộn, trực tiếp ra tay.
Kình khí ngút trời, tám cao thủ nhà họ Viên đã có ba người bay ngược ra ngoài.
Gã đầu trọc bị dấu bàn tay của Lý Quân in hằn lên ngực.
"Răng rắc."
Xương sườn gãy, miệng phun ra máu, cơ thể rơi xuống đất.
Sau đó, Lý Quân nhấc chân giẫm lên ngực hắn.
Anh liếc nhìn những người còn lại bằng ánh mắt lạnh lẽo.
Lúc này, trong mắt đám người này đều mang vẻ vô cùng khiếp sợ.
Không ngờ người thanh niên trước mặt này lại khủng bố như vậy.
Bọn họ không cùng cấp bậc với Lý Quân.
“Bây giờ có thể nói cho tôi biết các người đang đào cái gì chưa?"
Giọng nói của Lý Quân lạnh lẽo, không khí xung quanh như giảm nhiệt độ.
Lúc này, một người đàn ông bước lên, chắp tay.
“Là chúng tôi có mắt không tròng, đắc tội cường giả, thật ra chúng tôi cũng không biết đào cái gì, chỉ nghe khách du lịch nói họ nhìn thấy ban đêm nơi này có phát ra tia sáng, không biết có bảo bối gì hay không?"
"Anh đang nói dối!"
Chân của Lý Quân đột nhiên dùng sức.
Gã đầu trọc nôn thêm một ngụm máu.
Người đàn ông vừa lên tiếng bị dọa sợ, vẻ mặt lập tức thay đổi.
"Tôi hy vọng các người có thể nói thật."
"Chuyện này ... "
Ánh mắt của người đàn ông đột nhiên thay đổi, hắn ta tưởng mình đã bịa ra lý do hoàn hảo, không ngờ lại bị người trước mặt nhìn thấu, thật quá đáng sợ.
Hít sâu một hơi, người đàn ông mới lên tiếng: "Tình huống thật sự là, chúng tôi phát hiện dưới lòng đất núi Thương Kỳ khả năng có một linh mạch, nhưng vị trí cụ thể thì vẫn không thể nào xác định, chắc chắn là có trận pháp che giấu."
"Đêm hôm trước, đệ tử nhà họ Viên phát hiện nơi này có chỗ khác thường nên suy đoán ở dưới rất có thể cất giấu vật bày trận."
Nghe vậy, Lý Quân cười khẩy, chỉ nghe 'Rắc' một tiếng.
Gã đầu trọc bị Lý Quân đạp gãy mấy cái xương sườn, máu tươi tuôn ra.
Lý Quân hờ hững nói: "Nói láo."
Ánh mắt người đàn ông hiện rõ vẻ tức giận: "Lần này những gì tôi nói đều là thật, không hề dối trá."
Nghe vậy, Lý Quân mới thản nhiên đáp: "À, vậy tôi nhiểu nhầm rồi."
Người đàn ông: “ ... "
Đám người kia: “ ... "