“Lý Quân, cậu dám dùng vũ lực giết cháu trai tôi, bây giờ cậu còn dám xông vào nhà họ Hà, thật sự là quá kiêu ngạo.”
“Hôm nay, cậu phải trả cái giá đắt cho sự kiêu ngạo của mình, chỗ này chính là chỗ sẽ chôn xác cậu.”
Giọng nói tức giận của Hà Kính Tùng truyền đến từ nơi xa.
Khi lời nói của ông ta vừa dứt thì hơn mười tay súng bắn tỉa cũng đã tập trung và sẵn sàng ra tay.
Ngoài ra còn một số võ giả đang chuẩn bị ở phía xa, tất cả đều được nhà họ Hà mời đến.
Nhưng hôm nay không đến lượt họ ra tay. Ánh mắt bọn họ nhìn Lý Quân tràn đầy thương hại. Là một võ giả, bị chết dưới súng phải nói là một điều đáng tiếc nuối.
Ai biết được, đối mặt với tình huống sinh tử như vậy, trên mặt Lý Quân lại lộ ra chút mỉa mai.
“Hà Kính Tùng, từ khi tôi dám bước vào nhà họ Hà, ông cho rằng tôi không chuẩn bị cho tình huống như thế này sao? Mặc dù vũ khí hiện đại rất uy lực, nhưng sự hiểu biết của ông về võ thuật cũng quá hời hợt rồi.”
“Đến lúc này rồi mà cậu còn dám xuất khẩu cuồng ngôn như vậy.”
Hà Kính Tùng đứng ở điểm cao nhất ở phía xa, ánh mắt lạnh lùng.
Ông ta thấy, đối với chiến cục giết chóc như hôm nay, cho dù có là thần thì cũng phải chết dưới tay ông ta.
“Tất cả mọi người nghe lệnh, đem người này đánh chết cho tôi.” Hà Kính Tùng thét lên một tiếng, tay phất lên rồi hạ xuống. “Bang bang.”
Đây là âm thanh của một khẩu súng băn tỉa.
Súng bắn tỉa mà Hà Kính Tùng chuẩn bị đều có cỡ nòng lớn, thậm chí đến cả tường và cả áo giáp xe tăng cũng có thể bắn thủng.
Nếu một người bình thường bị bắn trúng thì người đó sẽ trực tiếp bị bắn làm hai.
Gần như cùng lúc với giọng nói vang lên, liền có vài lỗ thủng xuất hiện ở nơi Lý Quân vừa đứng.
Chỉ là tất cả những viên đạn kia đều bản vào không khí. Vào lúc bọn họ bóp cò, Lý Quân đã biến mất ngay tại chỗ.
Hơn mười khẩu súng bản tỉa, cũng như vô số súng lục, tất cả đều không bắn trúng Lý Quân.
“Làm sao có thể?”
Đồng tử Hà Kính Tùng co rút lại, trong lòng dâng lên một chút bất an.
Tuy nhiên, vào lúc này, Lý Quân đã xuất hiện bên cạnh một tay súng.
Năm đấm quét qua, đối phương trực tiếp bay lên trên rồi lộn cổ xuống đất. “Bang bang bang...”
Các tay súng còn lại trong sân cũng lần lượt ngã gục xuống đất.
Nóng súng ở phía xa không ngừng di chuyển đến, nhưng lại hoàn toàn không tìm được vị trí của Lý Quân.
Tốc độ của Lý Quân quá nhanh, điều đó có nghĩa là những tay súng bắn tỉa này hoàn toàn vô dụng.
Nhìn thời gian những tay súng đó ngã xuống đất, e rằng không mất vài phút thì bọn họ đã bị Lý Quân dọn dẹp sạch sẽ.
“Bước đầu tiên của chúng ta đã thất bại.”
Hà Kính Tùng nói với giọng trịnh trọng: “Chúng ta chỉ có thể tiến hành bước thứ hai, cho tên lửa bắn ra đi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!