Mọi người xung quanh đều kinh ngạc.
Từng ánh mắt đổ dồn vào người đàn ông trung niên vừa ngã xuống, như thể bị hóa đá.
Họ hoàn toàn không ngờ lại có kết quả như vậy.
Vị tiên sư của Vũ Hoá Thánh Địa thậm chí còn không đỡ được một chiêu của Lý Quân đã bị đánh bay, điều này quá kinh khủng.
"Cút!"
Lý Quân lạnh lùng nói, nhìn mấy đệ tử Vũ Hoa Thánh Địa đang chắn đường.
Mấy đệ tử kia lúc này mới phản ứng lại, lập tức sợ đến mức run lên, bò lổm ngồm chạy sang một bên, trong mắt chỉ có sợ hãi và run rẩy.
Người đàn ông trung niên kia ít nhiều gì cũng là một đường chủ của Vũ Hoá Thánh Địa, vậy mà lại bị một chưởng đánh đến không rõ sống chết.
Đối phương tuyệt đối là cường giả nửa bước Thần Cảnh, thậm chí có thể còn mạnh hơn.
Những người đến bái sư lúc này cũng mới hoàn hồn, nhìn Lý Quân với ánh mắt phức tạp và kinh hãi.
Lúc này họ mới nhận ra ý nghĩa của trận pháp được dựng lên ở Vũ Hoa Thánh Địa, đó là phòng thủ, sợ rằng Lý Quân sẽ xông vào.
Rốt cuoc la thực lực như the nao ma co the khien nhiều trưởng lao và hộ pháp của Vũ Hoá Thánh Địa phải co rút lại không dám ra ngoài.
Giang Tiểu Bảo suýt chút nữa rớt tròng mắt ra ngoài, nghĩ lại trước đây mình cứ như một con ruồi vo ve bên cạnh người ta, dù biết rõ Lý Quân không kiên nhẫn, nhưng hắn ta vẫn đắc ý vì thấy Lý Quân vừa không ưa mình lại không làm gì được mình.
Bây giờ nghĩ lại, là do người ta lười để ý đến mình, nếu không e rằng mạng nhỏ của mình đã không còn.
Lúc này, Lý Quân đã đứng trước cổng sơn môn, nhìn trận pháp đang bao phủ, anh đưa tay chạm vào màn ánh sáng do trận pháp tạo thành.
"Xoẹt."
Một luồng kiếm khí gào thét bay tới, bắn ra một vệt máu trên ngón tay Lý Quân, một giọt máu tươi nhỏ xuống.
"Lý Quân, Bạt Thiên Kiếm Trận của Vũ Hoa Thánh Địa ta không phải là thứ ngươi có thể chạm vào, muốn phá trận là si tâm vọng tưởng.'
Một giọng nói già nua truyền ra từ bên trong kiếm trận.
Đồng thời, phía trên kiếm trận, ánh sáng ngưng tụ thành một khuôn mặt già nua nhìn xuống mọi thứ.
Khuôn mặt đó cao bằng sáu tầng lầu, đôi mắt lạnh lùng nhìn Lý Quân, có lẽ là người đang chủ trì trận pháp.
Thấy cảnh này, vô số người đến bái sư đều lộ ra vẻ hoảng sợ, quả thực như thần tích, giống như vô thượng thần linh.
Lý Quân hừ lạnh một tiếng, giơ tay chém ra một luồng đao quang.
Ánh đao rực rỡ vượt qua khoảng cách trăm trượng, chém về phía khuôn mặt khổng lồ ngưng tụ trên bầu trời.
Xung quanh còn cuộn lên một cơn bão.
"Âm ầm!"
Dưới một nhát đao, khuôn mặt khổng lồ trực tiếp bị chém thành hai nửa, nổ tung thành vô số luồng sáng và tiêu tan, kèm theo một tiếng kêu thảm thiết.
"A ... '
Trận pháp dưới sự khuấy động của đao quang không ngừng rung chuyển, nhưng rất nhanh sau đó lại trở lại bình thường.
Lão giả không dám ngưng tụ khuôn mặt để khiêu khích Lý Quân nữa.
Tiêu Tinh Hồn đi đến trước mặt Lý Quân, nhẹ giọng nói: "Chủ nhân, đây là Bạt Thiên Kiếm Trận của Vũ Hoa Thánh Địa, là một trận pháp nổi tiếng trong số các thánh địa."
"Trận pháp này kết nối với thế núi và địa mạch, cưỡng chế phá trận chẳng khác nào đối kháng với sơn xuyên trong phạm vi trăm dặm."
"Xem ra chỉ có cường giả Thần Cảnh đứng sau ngài ra tay mới có thể phá vỡ trận pháp."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!