Đám người Vạn Bảo Lâu không ngờ mọi chuyện lại diễn biến như thế này.
Trước đó bọn họ tưởng đã ăn chắc Lý Quân, thề phải đoạt cho bằng được linh thạch tiên thiên trên người anh.
Nào ngờ chớp mắt Trang Thập Tam đã chết, ngay cả Thạch trưởng lão cũng bị Lý Quân đánh bại, giờ lại còn bắt Thạch trưởng lão quỳ xuống.
Thạch trưởng lão cảm thấy vô cùng nhục nhã.
Ông ta cực kỳ nghẹn khuất nhưng lại không có cách nào.
Ai ngờ một kẻ mới ngoài hai mươi lại mạnh đến vậy, đến ông ta, người xếp hạng 34 trên Thiên Bảng mà còn kém xa.
Cảm nhận được sát ý ẩn trong thanh kiếm trên tay Lý Quân, nội tâm Thạch trưởng lão giằng xé dữ dội.
Vốn quỳ xuống để giữ mạng thì cũng được, vấn đề là Lý Quân bắt ông ta tự phế bỏ tu vi, với một cao thủ, phế bỏ tu vi chẳng khác gì bị giết.
Nhưng nếu không quỳ thì e rằng sẽ mất mạng thật.
Lý Quân ép người quá đáng.
Bên cạnh, đám người Ngụy lão trừng mắt nhìn chẳm chằm Lý Quân.
Người Vạn Bảo Lâu tụ cả ở đây, nhưng chẳng ai dám manh động.
Thạch trưởng lão trừng mắt nhìn Lý Quân, quát: "Lý Quân, ngươi thật muốn đối địch triệt để với Vạn Bảo Lâu sao?
"Thế lực của Vạn Bảo Lâu mạnh đến mức ngươi không thể tưởng tượng được, đủ để khiến các Thánh địa phải run sợ."
"Lần này đúng là Vạn Bảo Lâu làm sai. Ta có thể tạ tội với ngươi, chỉ cần ngươi dừng tay, ta không những cam đoan không truy cứu chuyện ngươi giết Trang trưởng lão, còn bằng lòng lấy linh thạch và pháp khí ra tạ tội."
Thạch trưởng lão nói đầy thành ý.
Hết cách rồi, lúc này cái mạng đang ngàn cân treo sợi tóc, muốn sống thì mọi thứ khác đều là vật ngoài thân.
Nói xong, ông ta nhìn chằm chằm Lý Quân, dò xét thái độ của anh.
Tưởng rằng đem Vạn Bảo Lâu ra dọa thì Lý Quân sẽ phải nhượng bộ.
Nào ngờ Lý Quân chỉ khẩy cười: "Tôi nói còn chưa đủ rõ hả? Quỳ xuống tự phế tu vi, hoặc chết. Không có con đường thứ ba."
Nghe vậy, lửa giận trong lòng Thạch trưởng lão bùng lên.
Không ngờ Lý Quân lại cứng đầu đến vậy, rõ ràng Vạn Bảo Lâu đã nhượng bộ hết mức mà vẫn ép người quá đáng.
"Nếu hôm nay ngươi dám giết ta, thì sau này Vạn Bảo Lâu sẽ băm ngươi thành trăm mảnh!"
Đến nước này Thạch trưởng lão vẫn còn hăm dọa Lý Quân.
Lý Quân khẽ lắc đầu: "Xem ra ông chọn không quỳ. Tôi đã cho ông cơ hội mà không biết trân trọng, vậy thì đừng trách tôi."
"Âm!"
Kiếm quang trong tay anh rực rỡ gấp bội, kiếm ý khủng bố bao trùm xuống Thạch trưởng lão.
Chưa kịp chém xuống đã khiến toàn thân Thạch trưởng lão lông tóc dựng ngược, như sắp bị xé toạc.
Sự tuyệt vọng trào dâng trong lòng ông ta.
"Chính ngươi đã ép ta tới bước này!"
Ông ta gầm lên, thi triển bí pháp, một luồng sức mạnh khủng khiếp bùng nổ.
Lòng bàn tay kết tụ thành một thanh hỏa kiếm, đâm thẳng vào Lý Quân.
"Cùng chết đi!"
Kiếm khí gầm rít, như cuồng phong quét sạch, hủy diệt tất cả.
Vậy mà Lý Quân chỉ khẽ lắc đầu: "Muốn chết chung à? Ông còn chưa đủ tư cách."
Kiếm quang trong tay anh chém xuống, sức mạnh Thạch trưởng lão vừa bùng phát đã bị chẻ toạc. Ông ta hoàn toàn bại lộ dưới kiếm khí, lỗ chân lông trên người bắt đầu rỉ máu.
"A!"
Tiếng gào thét thê thảm rợn người vang lên.
"Âm!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!