Sắc mặt Thạch trưởng lão trở nên vô cùng khó coi.
Lý Quân dám giết Trang Thập Tam trước mặt ông ta, khiêu khích trắng trợn.
"Đáng chết!"
Sát ý khủng khiếp bộc phát từ trên người Thạch trưởng lão, bầu trời hình thành gió lốc.
"Ranh con, cậu nghĩ mình là nửa bước Thần Cảnh đỉnh phong thì có thể muốn làm gì thì làm? Nửa bước Thần Cảnh đỉnh phong cũng phân chia cao thấp, lão phu xếp hạng ba mươi tư trên Thiên Bảng, đủ để trấn áp cậu."
Thiên Bảng là bảng xếp hạng cho siêu cường giả trong các Thánh địa.
Nửa bước Thần Cảnh trung kỳ cũng không có tên trên bảng, chỉ cường giả nửa bước Thần Cảnh hậu kỳ trở lên mới đủ tư cách.
Trăm ngưoi đau đều là nửa bước Thần Cảnh đỉnh phong.
Thạch trưởng lão có thể xếp ba mươi tư, thứ hạng này có thể nói là rất cao.
Đây chính là vốn liếng để ông ta tự tin.
"Tôi không cần biết Thiên Bảng gì đó, nếu ông cũng là trưởng lão Vạn Bảo Lâu, vậy thì cùng chết đi." Lý Quân lạnh giọng.
Ánh mắt Thạch trưởng lão tỏ vẻ khinh thường.
“Ngu dốt, để xem cậu có đỡ được một chiêu hay không."
Dứt lời, ông ta mở lòng bàn tay ramột trận gió lốc nổi lên trước mặt ngưng tụ thành một thanh bảo kiếm.
Cương khí trên thanh bảo kiếm không ngừng dâng lên, khóa chặt Lý Quân ở phía dưới.
Lúc này, Thạch trưởng lão giống như tiên nhân ngự kiếm, nắm giữ đất trời.
Nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt của đám người có mặt đều thay đổi.
Dù là Ngụy lão Vạn Bảo Lâu cũng thấy chấn động.
"Thực lực của Thạch trưởng lão lại mạnh hơn rồi."
“Nhìn rõ kiếm đây."
Dứt lời.
Thanh kiếm khổng lồ mang theo thế chém trời ép xuống, mặt đất bắt đầu rung chuyến.
Vẻ mặt Lý Quân không có nhiều thay đổi.
"Binh Sát Chi Thuật - Hạ Khô!"
Ánh sáng vô tận tụ lại xung quanh Lý Quân, cuối cùng ngưng tụ thành một luồng kiếm chói mắt.
Dị tượng mười mặt trời xuất hiện.
Khi mười mặt trời dung nhập vào thân kiếm, ánh sáng bộc phát khiến ngay cả mặt trời rực rỡ trên bầu trời cũng phải biến sắc.
“Âm ầm!"
Hai thanh kiếm va chạm, năng lượng cuồn cuộn bốc lên.
Thanh kiếm được hình thành từ gió va chạm với kiếm quang rực rỡ đã bị xé toạc ra một khe hở.
Hơn nữa, mắt thường cũng có thể thấy được kiếm gió đng dần sụp đổ.
Ngay khi Thạch trưởng lão đang trợn tròn mắt, một luồng sáng xuyên thẳng vai ông ta.
“Phụt.”
Bóng trắng từ trên trời rơi xuống mặt đất, lùi thêm mấy bước mới đứng vững.
Lúc này, áo của Thạch trưởng lão đã bị nhuộm đỏ, như một đóa hoa mai màu máu.