Với tình hình hiện tại, Tiêu Tinh Hồn cần trưng cầu ý kiến của Lý Quân, dù sao thì Lý Quân mới là chủ.
Dị Hành Chu cười lạnh: "Tiêu Tinh Hồn, ông ngông lắm mà? Sao không nói nữa rồi?”
Lúc này, ánh mắt Lý Quân lạnh lùng nhìn người đàn ông đang đứng trước mặt mình.
“Không muốn chết thì cút đi."
Nghe Lý Quân nói vậy, trong lòng Tiêu Tinh Hồn cũng giật mình.
Ông biết, với tính khí của Lý Quân, sao có thể để những người này ngang ngược.
Nhưng nếu ra tay thì tất cả mọi người sẽ biết Lý Quân đã tới Thánh Địa, tiếp theo sẽ là truy sát không ngừng nghỉ.
"Ranh con, mày nói cái gì? Muốn chết à?"
Người đàn ông vừa rồi còn dùng vỏ kiếm ấn vào ngực Lý Quân, lúc này kiếm đã rút ra khỏi vỏ đặt ngang cổ Lý Quân.
Lưỡi kiếm lạnh như băng in bóng gò má Lý Quân.
Lưỡi kiếm cách cổ Lý Quân chỉ một milimet, dường như chỉ cần một nhát chém là có thể cắt đứt đầu Lý Quân.
Nhiều người xung quanh tỏ vẻ thương hại, nghĩ thầm: "Liên Minh chính đạo vốn đã hận người Ma Môn thấu xương, cậu ta sắp gặp vận xui rồi."
Người đàn ông kia nở nụ cười tàn nhẫn.
"Ranh con, quỳ xuống mau, nếu không tao cắt đầu mày."
Dứt lời, trên bảo kiếm bộc phát cỗ lực lượng cường đại, muốn cưỡng ép Lý Quân quỳ xuống.
Trong mắt người kia, tu vi của Lý Quân rất bình thường, chỉ là một đệ tử mới được Ma Môn tuyển chọn, như lũ sâu bọ mà thôi.
Lực lượng của ông ta đủ để đối phương khuất phục.
Lý Quân cảm nhận lực lượng bộc phát trên thân kiếm, ánh mắt hắn tỏa ra sát
ý.
“Bắt tôi quỳ xuống, ông là cái thá gì?"
Dứt lời, trên người Lý Quân bộc phát khí thế khủng khiếp.
Thanh kiếm đang kề vào cổ Lý Quân đột nhiên rung rồi bật lên.
Người đàn ông kia cảm thấy một sức mạnh khủng bố ập tới, cơ thể liên tục lùi lại mấy bước, cánh tay còn truyền tới cảm giác tê dại.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!