Giọng nói lạnh lùng của Lý Quân vang lên.
Đinh Hằng cố gắng bò dậy, dập đầu lia lịa về phía Lý Quân.
"Cảm ơn Lý Điện chủ không giết, tạ ơn Lý Điện chủ ... "
Sau đó, Lý Quân lại ra tay như sấm sét, lần lượt thanh trừng các thế lực có liên quan đến nhà họ Nhậm và Vân Đức cư sĩ, cuối cùng ánh mắt mới nhìn về phía năm vị trưởng lão của Thái Huyền Môn.
Mặc dù năm vị trưởng lão không hề ra tay, nhưng Lý Quân cũng không định tha cho họ.
Khoảnh khắc này, thấy ánh mắt Lý Quân nhìn tới, sắc mặt năm vị trưởng lão tái mét, trong mắt dâng lên lửa giận.
Trước đó họ kiêng de thực lực của Lý Quân nên không ra tay, vốn nghĩ Lý Quân sẽ thấy đủ mà dừng lại, không ngờ Lý Quân lại còn muốn tính sổ với họ, thật sự nghĩ rằng năm người bọn họ dễ bắt nạt sao?
"Lý Quân, cậu thật sự nghĩ rằng bọn tôi sợ cậu đấy à?"
Sắc mặt Lục trưởng lão Thái Huyền âm trầm nhìn Lý Quân, vẻ mặt rất khó coi.
Nghe vậy, Lý Quân chỉ cười khẩy đầy khinh miệt, ánh mắt chứa đầy vẻ trêu ngưʼơi.
“Nếu đã không sợ, vậy thì cùng nhau ra tay đi, đôi ta xem năm con chó già các người có bản lĩnh gì."
“Cậu!”
Lửa giận của Lục trưởng lão bùng cháy dữ dội, khí thế trên người càng cuồn cuộn, nhưng cuối cùng vẫn không dám ra tay.
Bát trưởng lão cũng lên tiếng: “Lý Quân, đúng là cậu rất mạnh, nhưng chúng tôi là trưởng lao của Thái Huyền Môn, hơn nữa Phó Chưởng giáo của Thái Huyền Môn ta là Khúc Huyễn cũng đã đến, chỉ là có việc chưa về kịp, nếu bây giờ cậu thu tay còn kịp, nếu không đợi Phó Chưởng giáo trở về ... "
Lý Quân lạnh lùng ngắt lời: "Phó Chưởng giáo trở về thì sao?"
Nghe những lời đầy sát khí của Lý Quân, trong lòng Bát trưởng lão không khỏi run lên.
Ông ta cảm thấy Lý Quân quả thật là một kẻ điên, ngay cả Phó Chưởng giáo cũng dám không coi ra gì.
"Xem ra hôm nay cậu nhất định phải ra tay rồi."
Bát trưởng lão hít một hơi sâu.
Bây giờ cuối cùng ông ta cũng hiểu ra một điều, đó là bất kể ông ta đưa ra bối cảnh nào, ngay cả là Thiên Vương lão tử cũng không thể dọa được Lý Quân.
Người trước mắt này vô pháp vô thiên, căn bản không có thứ gì có thể khiến anh sợ hãi.
Đáng tiếc là Phó Chưởng giáo chưa trở về, nếu không bọn họ cũng không đến mức phải cầu xin, hạ giọng như thế này.
Ngay khi suy nghĩ này vừa dấy lên, trên bầu trời đột nhiên truyền đến tiếng xé gió, chỉ thấy một bóng người mặc áo bào trắng đang bay lượn trên không.
Đối phương trông chỉ khoảng ba mươi tuổi, tiên khí lượn lờ giống như một vị tiên nhân.
Đương nhiên, đối với người tu luyện, vẻ ngoài không thể dùng để phán đoán tuổi tác.
Nhiều người trong trưong nhìn thấy ngưoi xuat hiện, tren mặt lộ vẻ hoang mang.
Trong lúc tên ma đầu Lý Quân này đang tàn sát tứ phương, đối phương lại dám bay lượn trên không, không sợ chọc giận ma đầu Lý Quân này sao?
Lúc này trong lòng mọi người, Lý Quân quả thực là kẻ tội ác tày trời.
"Phó Chưởng giáo Khúc, cuối cùng ngài cũng đã trở về."
Bát trưởng lão vui mừng khôn xiết nói.
Không chỉ Bát trưởng lão, bốn vị trưởng lão khác thấy Phó Chưởng giáo trở về, cũng đồng thời lộ vẻ vui mừng, thở phào nhẹ nhõm.
Phó Chưởng giáo đã về, bọn họ không cần phải sợ Lý Quân nữa.
Theo lời Bát trưởng lão, tất cả tiếng bàn tán trong trường đều dừng lại, hắn ta chính là Phó Chưởng giáo của Thái Huyền Môn, Phó Chưởng giáo đến từ Gia Thánh địa.
Vốn dĩ Gia Thánh địa đã là tồn tại cao cao tại thượng đối với các thế lực lớn ở Di Tích Cấm, huống chi là cấp bậc Phó Chưởng giáo.
Khúc Huyễn - Phó Chưởng giáo Thái Huyền Môn, người như tên gọi, tinh thông ảo thuật, khinh công cực cao, hơn nữa binh khí của hắn ta lại là một cây sáo trúc đúc bằng huyền thiết.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!