Mười phút sau, Lý Quân rời khỏi nhà họ Kim, thân hình nhanh chóng nhảy sang một nhà khác, họ Diệp gần nhất.
Sau khi gia chủ nhà họ Diệp, Diệp Hồng sắp xếp xong, ông ta đứng dưới lầu nghỉ mát.
Một luồng đao quang chem toi, đau ong ta roi cach đo mưoi may met, chỉ con thi thể không đầu, máu tươi bắn ra.
Người hầu nhà họ Diệp sợ hãi.
Thế gia thứ ba.
Nhà họ Vương thành Cửu Đỉnh.
Vương lão gia đang giao nhiệm vụ, ánh đao xuyên thấu nóc nhà, đâm trúng người ông ta.
Trong tiếng kêu la sợ hãi, nhà họ Vương tắm trong máu.
Nhà họ Lôi phía Tây thành Cửu Đỉnh.
Nhà họ Mã phía Đông thành Cửu Đỉnh.
Nhà họ Triêu, thương hội Kim Hải.
Chưa đầy một giờ, Lý Quân cầm đao đoạt mạng, chém liền mười ba thế gia.
Những thế gia này có nhiều cảnh giới Cương Khí tọa trấn, thậm chí còn có cả nửa bước Thần Biến.
Nhưng tất cả đều bị chém, máu chảy thành sông.
Những thế gia lâu năm ở thành Cửu Đỉnh muốn lấy đầu người thương hội Bạch Nguyệt để lập công, dựa dẫm Nhậm Vấn Tiêu, không ngờ vì vậy mà cả nhà mất mạng.
Mười ba thế gia phân bố khắp thành Cửu Đỉnh, nhân viên đông, nhưng với Lý Quân mà nói, hắn chỉ cần một đao.
Diệt mười ba gia tộc, nhưng trên mặt Lý Quân lại không hề biểu lộ chút cảm xúc nào, chỉ có vẻ thờ ơ.
Đối với kẻ thù, hắn không nương tay.
“Âm ầm."
Thân hình Lý Quân bay vút lên, nhanh chóng di chuyển về trung tâm thành Cửu Đỉnh, hắn xuất hiện trước cổng một biệt viện.
Chính là nơi ở tạm thời của Quách gia chủ.
Hắn định năm ngày nữa mới diệt Quách Phượng Nho, nhưng nếu đã ra tay rồi thì không có lý do để buông tha cho đối phương.
Quách Phượng Nho là tay sai của Nhậm Vấn Tiêu, người này còn đáng ghét hơn cả mười ba thế gia.
Lý Quân hừ lạnh, bước tới trước cống.
Quách Phượng Nho nhìn đầu của cháu trai ở trong hộp, ánh mắt đầy hận ý.
"Lý Quân, năm ngày sau sẽ là ngày chết của mày, tới đi đó tao sẽ xé xác mày thành trăm mảnh."
Dứt lời, sau lưng vang lên giọng nói lạnh lẽo của Lý Quân.
“Sợ là ông không đợi được tới năm ngày sau đâu."
Nghe thấy giọng nói này, Quách Phượng Nho run rẩy, vội xoay người lại.
Ngay trước cửa, một thanh niên cầm trường đao, lạnh nhạt nhìn ông ta.
“Cậu là Lý Quân?"
Quách Phượng Nho chằm chẳm người thanh niên, thân thể run rẩy.
Nhâm Vấn Tiêu đã nói Lý Quân sẽ không báo thù, vậy mà bây giờ hắn lại đến, làm sao đây?
“Mười ba thế gia của thành Cửu Đỉnh đã bị diệt, bây giờ tới ông rồi."
Giọng Lý Quân bình thản, vào tai Quách Phượng Nho lại như bùa đòi mạng.
"Tao liều với mày."
Quách Phượng Nho hít sâu.
Sợ cũng vô dụng, khí thế trên người bộc phát, thẳng lao về phía Lý Quân.
Tốc độ đạt tới mức tối đa, cương khí cuồn cuộn trong lòng bàn tay.
Lúc này, thanh đao trên tay Lý Quân như tia chớp chém ra, không khí vang lên từng tiếng nổ.
Quách Phượng Nho từ từ nứt giữa, tách thanh hai nửa.
Giết xong Quách Phượng Nho, Lý Quân quay về thương hội Bạch Nguyệt.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!