Cô gái trẻ bên cạnh tò mò.
"Người thanh niên này là ai? Sao lại khiến ông và Nạp Lan Long Hiên tán thưởng như vậy?"
Hai vị này đều là nhân vật đứng đầu ở Long Quốc.
“Lý Quân, về đúng lúc lắm, vừa hay sư phụ gặp chút phiền phức, con giúp sư phụ xử lý rồi chúng ta cùng đến Di Tích Cấm."
“Phiền phức? Phiền phức gì?"
Lý Quân hỏi.
Với địa vị Nạp Lan Long Hiên, thêm cả Tô Vạn Lý, ai dám gây phiền phức cho bọn họ."
"Con không biết đấy, gần đây chủ Tu La đã tới Kinh thành, hơn nữa còn mang theo mấy cường giả giới Hắc Ám, bọn chúng mấy lần tấn công địa bàn Chiến Long Điện, còn dọa lấy đầu ta."
Nạp Lan Long Hiên nói.
Tô Vạn Lý cũng than: "Từ khi Diệp Kinh Thiên bảo vệ Long Quốc bị cậu giết chết, thế lực nước ngoài càng ngang ngược."
"Cao thủ chiến bộ đều đi biên giới, Tu La thừa cơ đến Kinh thành."
Tô Vạn Lý thở dài, vừa yêu vừa ghét Lý Quân.
Nếu không có Lý Quân, Long Quốc cũng không mất đo nhiều cường giả như
vậy
Nghe vậy, vẻ mặt Tô Vận ở bên cạnh lộ vẻ kính nể.
Trong lòng đầy kinh hãi.
Thì ra đây là cường giả số một Long Quốc đã giết chết Diệp Kình Thiên ..
Là con cháu chiến bộ, từ nhỏ Tô Vận đã nghe truyền thuyết Diệp Kình Thiên.
Trong lòng cô, Diệp Kình Thiên như thần, và vị thần đó đã bị Lý Quân giết.
Tô Vận tò mò nhìn Lý Quân.
Tìm cả Long Quốc cũng không có ai ưu tú hơn hắn.
Trong lòng Tô Vận thầm nghĩ.
Lý Quân nghe Nạp Lan Long Hiên nói vậy thì lập tức bảo đảm: "Lão đầu, lần trước ở Sở Châu con đã giết người đứng thứ hai của Tu La.”
"Tưởng không gây ra sóng gió gì nên không giết tới tổng bộ, không ngờ bọn họ lại tới Long Quốc, cứ giao cho con."
“Không biết chủ Tu La và cường giả giới Hắc Ám đang ở đâu, bây giờ chúng ta sẽ đi tìm bọn họ."
Giọng Lý Quân ngang ngược, giống như chủ Tu La chỉ là lũ mèo mả gà đồng.
“Ta cũng không biết ở đâu, nhưng có lẽ hắn đã cho người theo dõi."
"Mấy hôm nay đi cùng Tô trưởng lão nên người của Tu La không có cơ hội, chỉ cần Tô trưởng lão rời đi thì chắc chắn bọn họ sẽ nhảy ra." Nạp Lan Long Hiên nói.
"Hình như tôi hơi dư thừa rồi." Tô Vạn Lý đứng dậy nói: "Vậy tôi sẽ về chiến bộ chờ tin tốt."
Tô Vận định theo nhưng Tô Vạn Lý nói: "Vận nhi, cháu ở lại xem phong thái của cường giả đứng đầu Long Quốc."
Nghe ông nội nói vậy, Tô Vận vui mừng.
Thật ra cô rất tò mò về Lý Quân.
Nạp Lan Long Hiên, Lý Quan và Tô Vận rời khỏi thương hội Long Ngâm, đến một nhà hàng cao cấp.
Ba người ngồi vào bàn, Lý Quân cũng thấy hơi đói.
Nhớ đồ ăn ngon ở thế tục, hắn lập tức gọi đầy bàn.
Tô Vận lén nhìn quanh, cô hơi căng thẳng.
Dù sao cũng là sinh viên mới tốt nghiệp, lần đầu trải nghiệm chuyện kích thích như vậy.
Lý Quân và Nạp Lan Long Hiên lại rất bình tĩnh.
"Món này ngon."
Lý Quân khen.
"Ngon thì ăn nhiều vào."
Nạp Lan Long Hiên gắp đồ ăn cho Lý Quân.
Ngay lúc này, tiếng bước chân dồn dập vang lên.
Mấy bóng người từ ngoài đi vào, bước thẳng tới chỗ Lý Quân.
Tổng cộng tám người, trừ tên cầm đầu là người phương Đông, còn lại toàn là người da trắng.
Trên người bọn họ đều tản ra khí tức nguy hiểm.
Trong tám người còn có một cô gái, đôi mắt như rắn độc khiến người ta sợ hãi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!