Phàn trưởng lão cũng không trốn nữa mà dừng bước, ánh mắt lạnh lùng nhìn Lý Quân.
Rõ ràng Lý Quân sẽ không bỏ cuộc.
Nếu tiếp tục chạy trốn, một khi lực lượng trong cơ thể ông ta tiêu hao quá nhiều, nói không chừng ngay cả cơ hội phản công cũng không còn.
"Lý Quân, cậu thật sự nghĩ tôi sợ cậu sao?"
Phàn trưởng lão nhìn Lý Quân một cách âm trầm, trong ánh mắt mang theo sự thù hận.
Tuy nhiên Lý Quân lại không nói lời nào, từng bước đi về phía Phan trưởng lão.
Mỗi bước chân đạp xuống, khí thế trên người anh lại càng tăng lên.
Anh khao khát một trận chiến thỏa thích, mà Phàn trưởng lão rõ ràng chính là hòn đá mài dao tốt nhất.
Khí thế trên người Phàn trưởng lão cũng đang dâng cao, khi hai người cách nhau hơn chục bước, khí thế va chạm, trong sân đã nổi lên cuồng phong.
Dưới áp lực này, mấy tảng đá xung quanh càng vỡ vụn thành tro.
Cương khí trong tay Phàn trưởng lão ngưng tụ thành một thanh trường kiếm, kiếm khí tung hoành, tràn đầy sự sắc bén.
Sau khi đạt đến cảnh giới Cương Khí, có thể dùng cương khí ngưng tụ thành vũ khí.
Trừ khi là thần binh lợi khí, nếu không vũ khí bình thường còn không mạnh bằng vũ khí được ngưng tụ từ cương khí.
Sở dĩ Phàn trưởng lão dừng lại nghênh chiến Lý Quân là vì ông ta cho rằng trước đó Lý Quân đã sử dùng Thất Sát Kiếm Trận mạnh mẽ như vậy, lực lượng trong cơ thể chắc chắn đã tiêu hao gần hết.
Suốt quãng đường truy đuổi này lại hoàn toàn không kịp hồi phục, trận chiến này tỷ lệ thắng của ông ta vẫn rất cao.
Đã không trốn thoát được thì chi bằng buông tay đánh một trận, vừa hay có thể giải quyết một mối họa.
"Âm ầm."
Một tiếng nổ vang.
Dưới chân Lý Quân bị đạp ra một cái hố sâu, cả người anh hóa thành một đạo tàn ảnh, trường đao chém về phía Phàn trưởng lão.
Ra tay dứt khoát, không hề có nửa lời thừa thãi.
"Vút!"
Trên bãi tha ma, đao mang rực rỡ, vô tình chém về phía Phàn trưởng lão.
Thực lực của Phàn trưởng lão tương đương với Thiên Đạo Minh chủ, trước đó một chiêu Thất Sát Kiếm Trận của Lý Quân đã đánh chết Thiên Đạo Minh chủ, mặc dù chiêu này không phải thực lực mạnh nhất của Lý Quân nhưng vẫn tạo thành uy hiếp cực lớn đối với Phàn trưởng lão.
Quả nhiên, sắc mặt Phàn trưởng lão thay đổi, ông ta vung trường kiếm trong tay, chém ra kiếm quang dài hơn chục mét, nghênh đón trường đao của Lý Quân.
"Phá!"
Lý Quân quát lớn, đao quang tung hoành, cắt đứt tất cả, dường như ngay cả bầu trời cũng muốn bị bổ đôi.
"Bang bang bang bang."
Va chạm với trường kiếm của Phàn trưởng lão, phát ra tiếng nổ vang như sấm.
Thanh kiếm do cương khí của Phàn trưởng lão ngưng tụ gần như không bị hư hại, sau khi bị chém đứt, lập tức lại mọc ra.
Lúc này, ông ta cũng liều mạng.
Kiếm quang càng lúc càng mạnh, nơi đi qua không khí đều bị xé rách.
Nhưng Lý Quân lại hoàn toàn không để tâm.
Đao A Tị không ngừng chém xuống như mưa rào gió giật, không hề ngừng nghỉ.
"Vũ khí thật đáng sợ."
Phàn trưởng lão càng đánh càng kinh hãi.
Là một cường giả nửa bước Thần Cảnh, ông ta đã sống gần hai trăm tuổi, trải qua hàng ngàn trận chiến lớn nhỏ, kiếm thuật đã đạt đến trình độ đỉnh cao.
Nhưng dù vậy, dưới đao quang của Lý Quan, ông ta vẫn hoan toan bị áp chế, hơn nữa trên cánh tay truyền đến cảm giác tê dại.
Cảnh giới Thiên Nhân đại viên mãn chỉ có trong truyền thuyết, bây giờ xem ra lại còn kinh khủng hơn cả nửa bước Thần Cảnh.
Thảo nào Thiên Đạo Minh chủ lại bị Lý Quân đánh chết.
Xem ra, nếu tiếp tục e rằng sẽ gặp chuyện không hay.
Phàn trưởng lão gầm lên một tiếng, đỡ được một đòn đao quang của Lý Quân, sau đó thân thể không chút do dự lùi về phía sau, kéo giãn khoảng cách với Lý Quân.
"Muốn chạy trốn à, không cửa đâu!"
Lý Quân bật người lên, đao mang bạo trướng, xé rách không gian gào thét.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!