Thực ra nếu Phàn trưởng lão không xuất hiện, trong mắt cô ta, Thiên Đạo Minh chủ cũng đủ để bóp chết Lý Quân.
Ngày hôm nay, từ lúc Lý Quân bước chân lên núi Yên Đình đã định sẵn sẽ không thể sống sót rời đi.
Những người thuộc các thế lực khác trong sân đều lộ ra vẻ cười lạnh.
"Đối mặt với cường giả nửa bước Thần Cảnh, Lý Quân làm sao có thể thắng được."
"Đây chính là cái giá của sự ngông cuồng, nếu Lý Quân khiêm tốn một chút, hà tất phải rơi vào cục diện chắc chắn phải chết như bây giờ."
Ở phía bên kia, Phàn trưởng lão không hề ra tay, chỉ lắng lặng quan sát trận chiến.
Một Lý Quân vẫn chưa đáng để hai người bọn họ ra tay.
Trước đó ông ta đứng ra chẳng qua là muốn nói cho Thiên Đạo Minh chủ biết, ông ta muốn cái gì.
Lý Quân nếu gia nhập Vũ Hóa Thánh Địa, có lẽ sẽ khiến Vũ Hóa Thánh Địa có thêm một cường giả trong tương lai, nhưng Lý Quân chết ở đây, ông ta đoạt được cơ duyên của Lý Quân thì ông ta có thể tiến thêm một bước.
So với lợi ích của môn phái, đương nhiên vẫn phải ưu tiên lợi ích của bản thân.
"Chết đi cho ta!"
Cuối cùng Thiên Đạo Minh chủ cũng ra tay.
Ông ta giơ tay lên, bàn tay tạo thành một thủ ấn khổng lồ trên không trung, giống như bàn tay của Thượng Đế, hung hăng ấn xuống Lý Quân.
Khi bàn tay hạ xuống, năng lượng khuấy động lan tràn ra bốn phía giống như nước vỡ đê, gầm thét.
Chỉ riêng năng lượng tán loạn đã khiến nhiều người không chịu nổi, nhanh chóng rút lui.
Cả ngọn núi đều rung chuyển dữ dội, nghiền ép tất cả.
Trong mắt tất cả mọi người đều lộ ra vẻ kinh hãi và sợ hãi.
Đây chính là uy thế của cường giả nửa bước Thần Cảnh, quả thực kinh khủng đến cực điểm, không phải sức mạnh mà nhân gian nên có.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy bàn tay khổng lồ đó chụp xuống Lý Quân, giống như bóp chết một con bọ hôi thối.
Mà sắc mặt Lý Quân lại không có chút thay đổi.
Ngay sau đo, tam đạo long anh từ trên người anh bay ra, hóa thanh tám con Chân Long.
Ngay sau đó tám con Chân Long dung hợp lại với nhau, hóa thành một thanh cự kiếm.
Kiếm khí như sóng thần, chấn động bốn phương, lại như sấm sét nổ tung, trời đất run rẩy.
Khoảnh khắc tiếp theo, cự kiếm bay lượn, đâm về phía bàn tay khổng lồ.
Sau khi đạt đến cảnh giới Thiên Nhân đại viên mãn, đây là lần đầu tiên Lý Quân sử dụng Thất Sát Kiếm Trận, uy lực dường như có thể bổ đôi trời đất.
Thanh bảo kiếm khổng lồ kia khuấy động sóng âm ầm ầm, hung hăng đánh vào bàn tay khổng lồ trên không trung.
Năng lượng va chạm, giống như vạn tấn sấm sét nổ vang.
Khoảnh khắc tiếp theo, bàn tay khổng lồ bị xé rách một cách vô tình.
Ngay sau đó cự kiếm khóa chặt cơ thể của Thiên Đạo Minh xhủ, thiên uy như nhà giam, giống như thần phạt.
Trong mắt Thiên Đạo Minh chủ cuối cùng cũng lộ ra vài phần sợ hãi.
Cảm nhận được kiếm ý ngập trời kia, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể hủy diệt ông ta.
"Làm sao có thể?"
"Sức mạnh của thẳng nhóc này sao lại kinh khủng như vậy?"
"Rõ ràng thằng nhóc này không phải nửa bước Thần Cảnh, chẳng lẽ là cảnh giới Thiên Nhân đại viên mãn?"
Nghĩ đến dị tượng xuất hiện mấy ngày trước, trong lòng Thiên Đạo Minh chủ lập tức bị sợ hãi bao trùm.
Cảnh giới Thiên Nhân đại viên mãn, nếu xét về cao thấp trong cảnh giới tuy không bằng nửa bước Thần Cảnh, nhưng lại đại biểu cho một cảnh giới tu luyện đến cực hạn, bản thân người đó sẽ sở hữu khả năng giết địch vượt cấp.
Trong lúc hoảng loạn, Thiên Đạo Minh chủ giơ tay tế ra một khối ngọc phù.
Khối ngọc phù kia lập tức hóa thành một cánh cửa khổng lồ, tỏa ra khí tức thần bí.