Nếu chết dưới tay lão nô, thì đúng là trò cười.
Lão giả tức giận nhìn Lý Quân, lạnh giọng: "Cậu bạn trẻ, có gan thì đừng dùng cậu chủ nhà chúng tôi làm lá chắn."
Lão giả chỉ nói vậy, ai ngờ Lý Quân lại đồng ý.
"Được thôi!"
“Triệu Đạc, quỳ xuống chờ chết trước đi."
Nói xong, Lý Quân trực tiếp ấn mạnh Triệu Đạc xuống đất, khiến hắn ta quỳ ở
đó.
Lý Quân trực tiếp ra tay, cơ thể hóa thành cơn gió lốc, chủ động lao về phía lão giả mặc đồ đen.
Lão cũng không dám chủ quan, trên người bộc phát khí thế ngăn cản đối phương.
Nhưng ngay sau đó, ầm một tiếng.
Lão căn bản không kịp phản ứng, thân thể đã bị một chiêu của Lý Quân đánh bay.
"Chút thực lực này cũng dám huênh hoang trước mặt tôi, đúng là rác rưởi."
Nói xong, Lý Quân theo sát lão ta.
Vừa rơi xuống đất, đang chuẩn bị phản đòn, lão cảm nhận được một luồng sát khí lạnh như băng đang bao trùm cơ thể.
Mắt trợn tròn, thân thể bị kình khí vô tình xuyên thủng.
Mặt đất bị đánh thành một hố sâu, phía dưới là thi thể của lão giả.
“Không đỡ nổi một đòn."
Lý Quân lạnh giọng nói.
Triệu Đạc quỳ đó nhìn cảnh tượng này, hắn cảm thấy đầu óc muốn nổ tung.
Triệu Đạc sợ hãi nhìn chẳm chằm Lý Quân, giống như thấy ma quỷ.
Hắn không do dự lấy ra ngọc giản truyền tin.
Lý Quân dám giết lão giả thì chắc chắn cũng có gan diết hắn.
Triệu Đạc định cầu cứu gia tộc, nhưng ngọc giản trong tay đã bị một luồng ánh sáng đỏ đánh nát.
Đồng thời cũng xuyên thủng đầu hắn, để lại một lỗ máu giữa mi tâm.
Triệu Đạc trợn tròn mắt.
Cuối cung han cung hiểu, trước kia Đàm Đài Khinh Vũ không phải bảo vệ Lý Quân, mà là bảo vệ hắn.
Tiếc là hắn hiểu quá muộn.
Xích Luyện phi đao lại bay về tay Lý Quân, còn Triệu Đạc đã ngã sóng soài xuống đất.
Máu tươi nhuộm đỏ.
Phía bên kia, dù đã đoán trước kết cục, nhưng tâm trạng của Huyền Trần chân nhân vẫn rất phức tạp.
Nếu là ông, dù có thực lực mạnh như Lý Quân thì cũng chắc chắn không dám giết người Gia Thánh Địa một cách quả quyết như vậy.
Tâm tính Lý Quân thật đáng sợ.
Lý Quân lại đến bên Cố Nghiên, lấy ra một nắm đan dược đưa cho cô.
"Cô cầm lấy những đan dược này, tu luyện cho tốt. Cô là người của tôi, không ai được phép động tới cô."
"Cảm ơn anh."
Mặt Cố Nghiên khẽ đỏ.
Lời Lý Quân khiến lòng cô dậy sóng.
"Lúc nãy tôi quên nói với cô, nửa tháng nữa sẽ diễn ra lễ thành lập Chiến Long Điện, cô nhớ tới tham dự. Còn nữa, gặp chuyện gì phải lập tức dùng ngọc giản truyền tin, đừng do dự."
"Được."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!