Tất cả mọi người trong sân đều trợn tròn mắt.
Lưu Vũ Chau vừa nay con hung han nhu tử than ma lại bị giai quyet dễ dàng như vậy, quả không hổ danh là Lý Quân tiếng tăm lừng lẫy.
Lúc này, Lưu Vũ Châu đang ngồi dưới đất, miệng liên tục phun ra máu tươi, sự sống đang mất đi từng chút một.
Lục phủ ngũ tạng đã bị một quyền kia của Lý Quân phá hủy, chẳng qua ông ta cũng chỉ đang giãy giụa vô ích bên bờ vực tử vong.
Lý Quân không thèm để ý đến ông ta, mà đi đến trước mặt Hoàng Phủ Hồng Thường.
Thấy thương tích của Hoàng Phủ Hồng Thường, anh trực tiếp đưa tay áp vào lưng cô, truyền vào một tia nguyên khí.
Đợi đến khi sắc mặt Hoàng Phủ Hồng Thường trở nên hồng hào, anh mới thu tay lại.
"Cảm ơn anh."
Hoàng Phủ Hồng Thường nhẹ nhàng nói.
Lý Quân lại lấy một viên đan dược ra và đưa cô uống.
"Lần sau nếu gặp chuyện gì thì phải báo cho tôi ngay lập tức, nếu không tôi mà không kịp đến, chẳng phải cô sẽ gặp nguy hiểm sao?"
"Vâng."
Hoàng Phủ Hồng Thường gật đầu lia lịa.
"À, còn dì Mộc Tình thì sao?"
Lý Quân có chút tò mò, mẹ con họ khó khăn lắm mới gặp lại, sao lại chia xa
rồi?
"Mẹ tôi nói phải đi làm một chuyện quan trọng, và có liên quan đến anh."
"Liên quan đến tôi? Chuyện gì?"
Điều này khiến Lý Quân cảm thấy khó hiểu.
"Chuyện cụ thể thì tôi cũng không rõ. À phải rồi Lý Quân, tôi sẽ không về Chiến Long Điện cùng anh ngay, tôi còn có một số việc cần xử lý."
Lý Quân biết cô đang nói đến những thuộc hạ này, liền gật đầu.
Sau khi tạm biệt Hoàng Phủ Hồng Thường, ngọc giản truyền tin của Lý Quân lại sáng lên.
Là Đàm Đài Khinh Vũ gọi đến.
"Lý Quân, anh đang ở đâu? Tôi đang ở một sơn cốc, tôi có chuyện quan trọng muốn nói với anh." Giọng điệu của Đàm Đài Khinh Vũ có chút nghiêm trọng.
"Được." Lý Quân gật đầu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!